Vì thế Giang Nguyệt Vi suy nghĩ một hồi, lúc này cùng Mã Ái Vân đi ra ngoài cửa hàng xem tình hình, quả nhiên một căn nhà ở góc nghiêng đối diện với cửa hàng thật sự có người đang trang trí.
Giang Nguyệt Vi đi tới, bên trong rất nhanh có một người phụ nữ đi ra, ngoại hình còn rất xinh đẹp, nhìn thấy cô liền cười: "Xin chào, cô là bà chủ của tiệm mì Phúc Tâm Giang Nguyệt Vi đúng không? Tôi là Tôn Thục Mẫn."
Giang Nguyệt Vi không nghĩ tới cô ta sẽ nhận ra mình, nhưng mà ngẫm lại thì quán mì Phúc Tâm gần đây nổi tiếng như vậy, hỏi thăm một chút là biết cũng không có gì kỳ lạ: "Xin chào, các cô đang trang trí sao?"
"Đúng vậy." Tôn Thục Mẫn rất nhiệt tình: "Tôi ở nhà nhàn rỗi không có việc gì làm, nhìn gần đây nhiều hộ gia đình cá nhân như vậy, cũng muốn g.i.ế.c thời gian một chút, cho nên cũng mở một cửa hàng, sau này mong cô giúp đỡ nhiều hơn."
Nghe hai chữ giúp đỡ, Giang Nguyệt Vi nở nụ cười: "Tôi cũng mới mở hơn nửa năm, nếu như cô mở quán mì tôi có thể chỉ điểm một hai, còn những cái khác thì tôi không dám."
Tôn Thục Mẫn hình như nghe ra ý tứ trong lời nói của cô, nhưng cô ta không có nói, chỉ vén sợi tóc rủ xuống bên má ra sau tai cười nói: "Tôi còn chưa biết mở cái gì, trước tiên trang trí xong rồi mới nói sau, đến lúc đó đi xem thử nên bán cái gì.”
Giang Nguyệt Vi nghe vậy có chút buồn cười, nếu như chưa có nghĩ kỹ muốn làm cái gì, vậy làm sao có thể cứ như vậy mà trang trí cửa hàng, hoặc là chỉ là cô ta không muốn nói, hoặc là cô ta thật sự mở quán mì nên mới khó nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play