Bây giờ Giang Nguyệt Vi ngủ rất ngon, nhưng thai phụ kế bên lại đau đến kêu rên, nghe đến trong lòng Tưởng Chính Hoa cũng hoảng sợ, cho nên thừa lúc cô vẫn chưa ngủ dậy, vội vàng lái xe trở về.
Lần này anh lái xe rất nhanh, lại qua buổi trưa nên là lúc mọi người bận rộn nhất, cho nên mười phút đã đến tiệm, vừa dừng xe thì thấy trước cửa tiệm tập trung cả nhóm người, hình như là xảy ra chuyện gì đó.
Anh xuống xe rồi nhanh chóng đi đến tiệm, sau đó hỏi vài người đang đứng một bên xem náo nhiệt: “Chuyện gì vậy?”
Người đó chỉ hai người ở bên trong nói: “Không có chuyện gì, chỉ là có hai người nói ăn xong mì thì thấy không thoải mái lại đau bụng, cho nên ngồi ở trong tiệm muốn một lời giải thích.”
Tưởng Chính Hoa nhìn một cái, hai người đàn ông, một người mặc áo sơ mi hoa, một người mặc áo màu xanh lam, anh nhìn người đàn ông mặc áo màu xanh lam ôm bụng nói với Giang Nguyệt Hà: “Chúng tôi không cần tiền, tôi chỉ muốn hỏi tiệm của mấy người rốt cuộc đã bỏ nguyên liệu không sạch sẽ gì vào mì, nếu không tôi sẽ cùng vị đồng chí này sao ăn xong lại đau bụng chứ?”
Bởi vì buổi trưa hôm nay phải mang cơm đến bệnh viện, cho nên Giang Nguyệt Hà và Hứa Văn Thiến làm xong cơm mới mở cửa tiệm, ai biết cô bé vừa chuẩn bị đem cơm đi thì hai người trong tiệm ăn xong thì bắt đầu nói buồn nôn đau bụng, vẫn luôn ồn ào hỏi bọn họ rốt cuộc là chuyện gì.
Giang Nguyệt Hà giải thích bọn họ lại không tin, bảo bọn họ đến bệnh viện kiểm tra bọn họ cũng không đi, vẫn luôn nói buồn nôn, nói vô cùng lớn tiếng, giống như muốn gây lớn chuyện vậy, chưa được mười phút, toàn bộ người đều tập trung đến cửa tiệm rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT