Nghe bọn họ cười nói rôm rả, nhìn bọn họ vui vẻ, mà cô ta không thể xả cơn giận, chỉ có thể ra sức nhéo tay mình, miệng vẫn nở nụ cười: “Mẹ đừng tán gẫu nữa, đến giờ ăn cơm rồi, mấy đứa nhỏ đều đói bụng.”
Thằng Hai sắp có con ruột nên Mã Ái Vân phấn khởi quá mức, suýt nữa quên mất giờ ăn cơm: “Đúng vậy, các con đi tàu hỏa cả ngày, chắc là đói lắm rồi. Mấy đứa nhỏ cũng đợi từ sáng sớm, đều đói bụng hết, chúng ta ăn cơm nhé.”
Lúc trên xe, Giang Nguyệt Vi đã ngủ một giấc ngon lành, nhưng Tưởng Chính Hoa thì không. Thế nên khi nghe Mã Ái Vân nói vậy, cô lập tức đáp: “Chính Hoa ngủ không đủ giấc, ăn cơm xong để anh ấy nghỉ ngơi.”
Nhà họ Tưởng biết trưa nay hai vợ chồng Giang Nguyệt Vi về nên đã chuẩn bị cơm nước tươm tất, chẳng qua không ngờ bị Lý Mỹ Ngọc và Giang Hướng Quân phá đám. Bây giờ đã đuổi được hai người kia đi, Mã Ái Vân bảo Tống Xuân Ninh và Lưu Thải Nga xuống phòng bếp bưng thức ăn lên bàn.
Trước khi đi, Lưu Thải Nga nhìn bụng bầu của Giang Nguyệt Vi, khóe môi cong lên tạo thành nụ cười rất khẽ.
Cười cái gì? Có cái gì đáng cười? Chờ đến khi Giang Nguyệt Vi mẹ tròn con vuông thì các người hẵng cười.
Bữa cơm hôm nay của nhà họ Tưởng rất phong phú, có gà, vịt, thịt, cá, canh vân vân. Tất cả đều là những món ăn được nấu từ nguyên liệu tươi ngon, ngoại trừ món canh gà còn đang hầm trên bếp, những món khác đều đã nấu xong, được để trong nồi giữ nhiệt, chỉ chờ hai vợ chồng Giang Nguyệt Vi về là dọn ra ăn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT