Sau một giấc ngủ dài, kỳ lạ là Ổ Ngôn Từ lại không dậy nấu cơm mà vẫn còn đang ngủ say. Điều này khiến Hứa Nhiên cảm thấy có chút lạ. Vừa mới mở miệng định gọi, anh lập tức cảm thấy một cơn đau nhói truyền từ môi lên.
Hứa Nhiên cầm điện thoại soi, phát hiện môi mình có hơi sưng đỏ, đặc biệt môi dưới còn có một vết răng cắn rất giống với vết hôm trước trên môi của Ổ Ngôn Từ — như thể bị ai đó cắn mạnh một cái.
“Tiểu Nhiên, đang nhìn gì đó?” Ổ Ngôn Từ bỗng nhiên lên tiếng.
Hứa Nhiên suýt nữa bị dọa, cái tên này mỗi lần ngủ dậy đều không có "giai đoạn khởi động", khiến anh nhiều lúc nghi ngờ không biết lúc hắn ngủ là ngủ thật hay chỉ giả vờ.
Hứa Nhiên nhìn vết thương trên môi mình, rồi lại liếc sang môi của Ổ Ngôn Từ, bỗng nhiên nheo mắt lại, nghi ngờ hỏi: “Ổ Ngôn Từ, có phải anh lợi dụng lúc tôi ngủ để hôn trộm tôi không?”
Ổ Ngôn Từ ngẩn ra, ánh mắt vô tội: “Hôm qua Tiểu Nhiên còn giận mà, sao anh dám không nghe lời? Anh nhớ mà, nếu không được Tiểu Nhiên cho phép thì không được hôn.”
Nhìn vẻ mặt ngây thơ đó của hắn, Hứa Nhiên nghĩ ngợi một chút rồi cũng không truy cứu thêm. Dù sao hôm qua bị hôn đến mức không thở nổi, bị cắn lúc nào có lẽ anh cũng không để ý. Anh bèn cảnh cáo:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT