Trước khi giải quyết những kẻ bên ngoài, anh phải xử lý xong chuyện trong nhà trước đã.
Ổ Ngôn Tử liên tục chống lại mệnh lệnh của anh, thật sự quá bất tuân và khó kiểm soát. Điều này khiến trong lòng Hứa Nhiên càng thêm bất an, cảm giác tương lai như trôi tuột khỏi tầm tay, cũng khiến cơn giận trong anh bị dồn nén đến nghẹt thở.
Nếu một con quái vật không thể thuần phục, vậy chỉ có thể… tiêu diệt. Anh không thể để bản thân bị nuốt chửng bởi thứ đó.
Việc đầu tiên Hứa Nhiên làm sau khi bị đặt nằm trên giường là giận dữ giơ tay tát Ổ Ngôn Tử một cái. Nhưng do thuốc vẫn còn tác dụng, cái tát ấy chỉ như một cái vuốt nhẹ lên má. Ổ Ngôn Tử chẳng những không thấy nhục, thậm chí còn xem đó là niềm vinh hạnh. Hắn giữ lấy tay Hứa Nhiên, ánh mắt bệnh hoạn nói nhỏ:
“Bảo bảo, anh thích em đánh anh lắm.”
Hứa Nhiên không ngờ hắn sẽ nói như vậy, trong thoáng chốc càng thêm giận dữ, giọng lạnh băng:
“Buông tay tôi ra.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play