Buổi tối ăn cơm xong, Cố Thanh Xuyên rửa bát xong trở về phòng, thấy cô vợ nhỏ đang ngồi trong chăn đếm tiền, anh bật cười, ngồi xuống mép giường hỏi: “Giấy phép kinh doanh làm xong rồi à?”
“Ừm.” Khương Từ cúi người khẽ chạm môi anh một cái: “Giờ thì tốt rồi, không cần phải lén lút bán hàng nữa. Anh Xuyên, dạo này anh bận gì vậy? Vụ án buôn lậu cổ vật vẫn chưa kết thúc sao?”
Ánh mắt Cố Thanh Xuyên lóe lên. Mấy ngày nay, Lão Triệu cuối cùng cũng không chịu nổi thẩm vấn mà khai ra chỗ chôn lô cổ vật kia, vụ án này coi như đã kết thúc. Đáng lẽ giờ anh nên toàn tâm toàn ý quay về phát triển việc kinh doanh ở chợ Hắc Thủy với Tiểu Từ, thế nhưng một câu nói của Thôi Bình Châu lại khiến anh nảy sinh suy nghĩ mới.
Thôi Bình Châu đề cử anh vào trường quân đội. Anh cũng muốn giống như Sở trưởng Thôi, có đủ năng lực để bảo vệ vợ mình, chỉ có tiền thôi thì chưa đủ.
Khương Từ đang lên kế hoạch cho tương lai: “Anh Xuyên, Hắc Thủy Hà là tâm huyết của anh, em rất có lòng tin vào nơi đó. Đợi tiệm mình làm ăn ổn định rồi, mình mua thêm mấy căn mặt tiền ở đó nữa nhé.” Tần thành phần lớn người dân đều từng mua đồ ở chợ đen Hắc Thủy, không khí buôn bán rất tốt. Đời trước, các lãnh đạo thành phố quy hoạch khu Hắc Thủy thành khu thương mại, sau này Hắc Thủy trở thành trung tâm thương mại sầm uất nhất của Tần thành.
Cố Thanh Xuyên ngập ngừng: “Ừm, nghe em hết.”
Khương Từ nhìn ra được anh có tâm sự, vội hỏi: “Anh Xuyên, có phải anh đang suy tính chuyện gì khác không? Nói với em đi mà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT