Bác sĩ trưởng Tần gần bốn mươi tuổi, nhưng trông chỉ khoảng ba mươi mấy. Với cô, viêm phổi cấp tính không phải căn bệnh khó xử lý. Cô sắp xếp cho Tiểu Đình Hương nằm ở phòng bệnh dành cho cán bộ.
“Cảm ơn chị nhiều lắm, bác sĩ Tần.” Tiểu Đình Hương đang truyền dịch, cơn sốt đã hạ bớt, giờ đang ngủ yên trên giường bệnh. Trong lòng Khương Từ và Cố Thanh Xuyên đều vô cùng biết ơn sự giúp đỡ của bác sĩ Tần, nếu không thì Đình Hương sao có thể nhập viện nhanh như vậy được.
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
“Có gì mà cảm ơn chứ, bệnh viện quân đội chúng tôi cũng phải phục vụ nhân dân mà.” Tần Thiển cười sảng khoái. Lúc này cô mới có thời gian quan sát cô gái trước mặt, ngạc nhiên bởi vẻ đẹp rực rỡ đầy khí chất của cô. Quả thật rất đẹp. Mẹ cô – Lâm Uyển – nghe nói là một người dịu dàng xinh đẹp, không ngờ con gái lại mạnh mẽ, thẳng thắn như vậy.
“Thôi Bình Châu thật có phúc, tàn phế nửa đời người mà còn được trời cho không cả vợ lẫn con gái.”
Cô bé được đưa đến nhập viện hôm nay, nghe nói là em gái của con rể tương lai của Thôi Bình Châu. Một cô gái thẳng thắn như thế rất hợp ý cô, tiếc là đã có người đính hôn rồi, không thì… cô thật sự muốn giới thiệu cho thằng con kén chọn nhà mình.
Cô dặn dò hai người vài câu: “Đình Hương còn phải nằm viện vài hôm nữa, hai người luân phiên chăm là được, một người ở lại thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play