“Đình Hương, chị về thăm em rồi đây.”
Kể từ khi nghe tin cả nước sẽ tiến hành phong trào gỡ bỏ mũ “địa chủ”, Tạ Đình Ngọc lập tức quay về từ nhà cha mẹ nuôi.
Ba năm trước, cô theo cha mẹ nuôi sang tỉnh bên cạnh và chưa từng quay lại. Lần nữa bước vào sân nhà nơi đã sống suốt bảy năm, mắt cô đã nhòe lệ.
Cô và Đình Hương là hai chị em ruột. Năm tám tuổi, mẹ cô dẫn theo cô và em gái mới đầy tháng, ngất xỉu ngay trước cửa nhà bà Miêu Tú Lan. Sau đó, mẹ cô không cứu được, bà Miêu Tú Lan đã cưu mang cả hai chị em, và họ thực sự đã có mấy tháng sống cuộc sống sung túc.
Bà cụ Miêu đối xử với hai chị em như cháu ruột. Khi đó trong nhà còn có một chị cả là Cố Vân Xuyên, và anh trai Cố Thanh Xuyên. Anh cả, chị cả đối xử với hai chị em được nhận nuôi tốt không sao kể xiết.
Nhưng ngày lành chẳng được bao lâu thì nhà bị tịch thu. Năm đó, chị cả vì không muốn để các em bị đói đã chấp nhận gả cho một kẻ vô lại. Còn cô, sống ở nhà họ Cố suốt bảy năm, cuối cùng không chịu nổi những ngày tháng thiếu ăn thiếu mặc, liền nghe lời Cung Lệ Bình xúi giục, rời khỏi nhà này, sang làm con nuôi nhà họ Tạ.
“Chị Đình Ngọc.” Tiểu Đình Hương vội chạy tới. Ba năm trước, sau khi chị gái đổi họ và được nhà họ Tạ nhận nuôi thì đã rời đi. Trước kia cô rất nhớ chị, nhưng mãi mà chị không quay lại. Về sau khi chị Tiểu Từ dọn đến, cô phát hiện mình chẳng còn mấy khi nhớ đến chị Đình Ngọc nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play