Khương Từ nhìn trời: “Anh Xuyên, anh đi rồi quay về thì trời tối mất.” Mà trời tối thì trong núi sẽ có sói hoang ra hoạt động.
“Không sao.”
Cố Thanh Xuyên chuẩn bị vào núi hái thuốc cứu Đại Hoàng, Khương Từ thì kéo bao lương thực vào bếp, cởi dây thừng ra, bên trong là mấy túi nhỏ: một nắm nấm rừng, nửa bao bột ngô, một túi nhỏ gạo tẻ, còn có hai cân bột mì trắng, trong đó có một gói giấy dầu, mở ra nhìn — là một con gà rừng đã được làm lông và làm sạch sẵn.
Cô ra sau giếng rửa sạch con gà rừng, rồi cho lên bếp than hầm thành một nồi canh gà.
Hai cân bột mì chỉ có thể cán ra được một cân tư mì, Khương Từ dứt khoát nhồi hết lại thành một khối bột.
Tiểu Đình Hương ngồi dưới bếp nhóm lửa, ngửi thấy mùi canh gà sôi liền không ngừng nuốt nước miếng: “Chị Tiểu Từ, túi bột mì nhỏ này anh trai mỗi lần chỉ nhồi một phần ba thôi, sao chị lại nhồi hết luôn vậy ạ?”
Mười ngày mới được ăn một bát mì nhỏ, với Tiểu Đình Hương đã là quá mãn nguyện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play