Ban đầu thì cô cũng chẳng để ý, rửa cũng được.
Nhưng bà già kia vừa lên tiếng, cô cố tình không làm.
Khương Từ càng không đời nào đi rửa — mẹ cô đã làm cơm cả nửa đời người, nay cô được trọng sinh rồi, đừng ai hòng bắt nạt mẹ cô thêm nữa.
“Nói về tiền lương thì mẹ cháu cao nhất nhà này, vậy thì càng không tới lượt mẹ cháu phải rửa bát.”
“Mẹ mày chỉ là công nhân tạm thời, nói thì hay ho là hộ lý riêng, chứ chẳng qua là đi chăm người tàn tật!”
Hứa Linh Chi vừa ghen vừa tức:
“Nếu nhà đó không có tiền, mẹ mày lấy đâu ra cái mức lương cao nhất nhà này?”
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
“Bà có bản lĩnh thì bà cũng đi đi.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play