Trong đầu Hàn Ngọc Đường nhanh chóng xoay chuyển, mạnh mẽ lắc đầu, thanh âm cũng đổi cả đi: “Nương nương, tuyệt đối không được a!”
Chung Ý bước chân dừng lại, quay đầu nhìn chằm chằm hắn.
Hắn dập đầu xuống đất, nói cứ như thực sự có chuyện gì ghê gớm lắm: “Mẹ nô tài sợ người lạ, tính tình lại ngang ngược, còn thích tùy tiện nhận người, nếu lát nữa va chạm đến nương nương… Nô tài gánh không nổi trách nhiệm.”
Chung Ý hơi nhíu mày, ánh mắt quét qua hắn, lại lướt đến bên cạnh, nhìn Vệ Chiêu nãy giờ vẫn chưa mở lời.
“Ta sẽ chú ý.”
Hàn Ngọc Đường thấy khuyên mãi không được, lại nói tiếp: “Thực ra… nô tài sợ bà ấy nhìn thấy người sống, bệnh tình sẽ thêm trầm trọng… Chỉ mong nương nương kê cho đơn thuốc, nô tài theo đúng cách sắc lên cho bà ấy uống. Nếu sau hai thang mà vẫn không thấy hiệu quả, sẽ lại đến mời người đích thân qua xem!”
Chung Ý nhìn chằm chằm hai người họ, ánh mắt không biểu lộ gì, đầu ngón tay từ từ buông lỏng nút thắt của hòm thuốc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT