Vệ Chiêu khẽ gật đầu, giọng điệu ôn hòa: “Tuổi nàng ấy cũng không còn nhỏ nữa. Quốc công gia từ trước tới nay ánh mắt rất chuẩn, hẳn đã chọn được người xứng đáng rồi chứ?”
Triệu Dung Thận nghe thế liền nghẹn họng, nụ cười trên mặt hơi cứng lại: “Việc này… vẫn còn đang cân nhắc.”
“Nếu vậy,” Vệ Chiêu cười như không cười nhìn hắn, “Nếu lệnh ái đã có người vừa ý, quốc công cứ báo cho trẫm. Trẫm nếu biết rõ nhân phẩm người này đoan chính, chắc chắn sẽ tự mình ban hôn—cũng tránh cho người tốt hiểu lầm, tiến nhầm vào thâm cung, chậm trễ cả đời.”
Lời vừa dứt, giống như thanh đoản đao mềm mại giấu kim trong bông, nhẹ nhàng nhưng sắc bén.
Sắc mặt Triệu Dung Thận hơi cứng đờ, miễn cưỡng cười phụ họa: “Bệ hạ… săn sóc dân tình, thần vô cùng cảm kích.”
Vệ Chiêu nâng chung trà lên, thong thả nhẹ nhàng: “Quốc công một lòng vì nước, rất tốt. Nhưng việc con cái trong nhà cũng nên an bài thỏa đáng mới phải. Mấy cọng nhân sâm bổ khí mới nhập cung gần đây, Hàn Ngọc Đường, lát nữa đưa qua Triệu phủ đi.”
Hàn Ngọc Đường lập tức cúi đầu đáp: “Vâng.”
Vệ Chiêu ý cười không giảm: “Nếu quốc công không còn việc gì khác, thì về nghỉ ngơi sớm đi.”
“Thần… xin cáo lui.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play