Ngày hôm sau, trời mưa.
Ngày thu ở Bắc Cảnh vô cùng ngắn ngủi.
Cơn mưa thu năm nay cũng giống năm trước, tí tách rơi không ngừng, lạnh lẽo đến tận xương.
Trong nội viện Đông Các, Ngưng Đông vội vã vén mành lên: “Không xong rồi cô nương, người kia... nghe nói đã bị Tiêu Túc đại nhân bắt được, chém đầu rồi!”
Quỳ sụp trên đất, giọng Ngưng Đông như sắp khóc đến nơi: “Còn nữa, Điện hạ đã hạ lệnh cấm, nói sau này nếu không có thông báo, chưa được đồng ý, cô nương không được tự ý tới gần hay bước vào Việt Đình nữa!”
Mạnh Tuyết Khanh may nhờ có Ngưng Xuân đỡ lấy, mới không té nhào xuống đất. Trải qua một đêm không ngủ, trước mắt nàng tối sầm, nàng run giọng nói không dám tin: “Người kia… là nói Dương Trăn sao? Hắn đã bị Điện hạ xử quyết rồi ư?!”
Dương Trăn chính là thanh mai trúc mã của Mạnh Tuyết Khanh, từ lâu đã có lòng yêu thích nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT