“Hả? Ai vậy?” Quý Tuần vuốt cằm suy nghĩ, “Bảo sao ăn mặc cứ như trẻ con.”
Ôn Hướng Chúc vừa lúc kéo người đến khu vực bãi biển yên tĩnh, thương xót xoa xoa đầu Nguyễn Chi Nhiên: “Vừa nãy bị dọa phải không? Quý Tuần là như vậy đó, thật ra người đó cũng không xấu.”
Nguyễn Chi Nhiên nhẹ nhàng lắc đầu.
Cậu không phải bị Quý Tuần dọa đâu, cậu từng gặp những người ác độc hơn Quý Tuần gấp trăm ngàn lần rồi.
Ôn Hướng Chúc nghĩ cậu đang cố tỏ ra mạnh mẽ, tiếp tục giải thích: “Quý Tuần ấy mà, giống kiểu bị hội chứng tuổi dậy thì muộn ấy, mấy hành vi ngốc bức đó là để thể hiện bản thân thôi. Hắn cũng chỉ là cầu anh Tế Quân giúp chút việc thôi, cậu với đám bao dưỡng của Quý Tuần không giống nhau đâu, bọn họ không có tiếng nói nên hắn chỉ có thể tiếp tục kiểu ngốc bức đó thôi. Chỗ này yên tĩnh, cậu ngồi đây đợi đi, nhìn cậu cũng không giống kiểu thích chỗ náo nhiệt.”
Nguyễn Chi Nhiên đầu óc hơi mơ hồ mà nghĩ, sao Ôn Hướng Chúc lại nói như vậy? Cậu cũng là người được Phó tiên sinh bao dưỡng mà, Ôn Hướng Chúc ở trước mặt cậu nói mấy người nam sinh kia không lên được mặt bàn còn cậu thì lên được mặt bàn à?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play