Mời khách ăn cơm, phải có đồ ngon đãi khách, Chương Thụ nghĩ ngợi một hồi, quyết định lên núi kiếm chút đồ, lại xuống sông bắt vài con cá. Hắn thấy ca ca và cha của Lý Mộc Cẩn đều là thợ săn, ngày thường xem họ đi săn rất nhẹ nhàng, Chương Thụ cảm thấy mình cũng làm được, liền mang theo con dao chặt củi, vác giỏ lên núi đi.
Nhà Lý Mộc Cẩn nằm trên con đường nhất định phải đi qua khi lên núi, Chương Thụ đi ngang qua nhà cậu, lặng lẽ ngó vào một chút, cổng viện không đóng kín, Lý Mộc Cẩn đang ngồi trong sân, không biết làm gì.
Hắn nhìn quanh quất, phát hiện trong viện không có ai khác, liền bắt chước tiếng chim cuốc kêu hai tiếng, "Cuốc cuốc" vang lên nghe thật giống.
Người khác nghe sẽ không hiểu, nhưng lọt vào tai Lý Mộc Cẩn lại như âm thanh của tự nhiên vậy, mắt cậu sáng lên, liền nhìn về phía cổng viện, vừa vặn chạm phải ánh mắt đang nhìn trộm của Chương Thụ.
Lý Mộc Cẩn mở miệng muốn gọi Chương Thụ, nhưng lại thấy hắn đột nhiên đưa ngón trỏ lên miệng, trông rất nghiêm túc. Lý Mộc Cẩn có chút khó hiểu, nhưng vẫn quyết định không lên tiếng. Tay chân nhẹ nhàng, cậu tiến lại gần cổng, cúi người, nhỏ giọng hỏi: "Đại Thụ ca, ngươi đang làm gì vậy?"
"Cẩn Nhi, ca của ngươi có nhà chăng?"
"Không có, làm sao vậy?" Lý Mộc Cẩn trả lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play