Thời Tinh đã ngất đi, khi Trì Diệu đặt người lên giường cứu thương thì Thời Tinh không biết từ lúc nào đã nắm chặt lấy một góc áo của anh, không chịu buông ra.
Trì Diệu thử rút tay ra, nhưng Thời Tinh giữ rất chặt.
Những nhân viên y tế quanh đó bận rộn dán các thiết bị kiểm tra lên người Thời Tinh, không ai để ý đến chi tiết nhỏ này.
Trì Diệu nhìn góc áo bị nắm chặt, thấy các khớp ngón tay đối phương vì siết chặt mà trắng bệch. Anh ngước mắt lên, dừng lại ở khuôn mặt nhỏ của người Lam Tinh, lần đầu tiên anh nhìn đối phương một cách nghiêm túc.
Khuôn mặt của người Lam Tinh chuẩn mực, không thể nói là tầm thường, nhưng tuyệt đối không phải là xinh đẹp rực rỡ, ngũ quan rất mềm mại, nhìn rất dễ chịu.
Giống như năng lực của họ, không mangtinhs tấn công, mà ôn hòa và ngay thẳng
Kỳ trưởng thành chỉ là kỳ đặc biệt đánh dấu sự bất ổn trong năng lực, không liên quan đến khái niệm trưởng thành thông thường. Về mặt y học, xương cốt người Tinh Lam sẽ ngừng phát triển trước thời kỳ này một năm. Vì thế, xét về cấu trúc sinh lý, người trước mắt đã là người trưởng thành.
Dù biết rõ điều đó, khuôn mặt trong tầm mắt vẫn không mang lại cho Trì Diệu cảm giác thực tế.
Khuôn mặt vẫn giữ nét trẻ con, khung xương mảnh mai, nhìn như một thiếu niên, thậm chí anh còn nghĩ đứa cháu trai đang tuổi nổi loạn của mình còn khỏe mạnh hơn Thời Tinh một chút.
Đúng vậy, người Lam Tinh có năng lực mạnh mẽ nhưng cơ thể lại rất yếu đuối.
Thậm chí, càng là y sư có trình độ cao, càng khó để vượt qua kỳ trưởng thành một cách ổn định.
Mẫu Thụ 3 đến 5 năm kết thành một đợt quả Lam, mỗi lần khoảng ba mươi quả, nuôi những đứa trẻ đến lớn như Thời Tinh, nếu còn lại hai mươi người đã là rất tốt rồi, thường không có nhiều đến vậy. Theo ký ức của Trì Diệu, trong những yến tiệc ghép đôi, tổng số người Lam Tinh chưa từng vượt quá hai mươi, dù vậy vẫn có một nửa số người bị mất trong kỳ trưởng thành.
Trung bình tinh thần của công dân Đế Quốc là cấp C.
Người Lam Tinh thì khác, đa phần họ là cấp A, ngoài cấp này thì rất khó xuất hiện cấp cao hơn hoặc thấp hơn.
Không biết có phải vì...
"Điện Hạ, đã đến lúc phải đi rồi."
Suy nghĩ sâu xa, Trì Diệu bị tiếng gọi của nhân viên y tế kéo lại.
Anh rút góc áo ra khỏi tay đối phương, Thời Tinh siết chặt, khi áo được giải thoát, vô tình ngón tay lại bị đối phương nắm lấy theo phản xạ, người Lam Tinh nhỏ này ngất đi rất không yên ổn, dường như luôn cần nắm giữ một cái gì đó mới được.
Chần chừ một chút, Trì Diệu lại cảm nhận được tinh thần lực của mình đang bị hút đi từng chút một.
"Điện Hạ."
"Điện Hạ, Thời Tinh cậu ấy..."
Phù Thanh và quản viên đồng loạt lên tiếng, đều có chút lo lắng.
Nhìn lại khuôn mặt với các đường nét quá đỗi ôn hòa trong chốc lát, Trì Diệu hỏi: "Tình hình của Phí Sở thế nào rồi?"
" Vân y sư nói rối loạn đã được kiểm soát, sẽ điều trị ở đây một thời gian rồi mới di chuyển."
Vậy là không có gì nghiêm trọng.
Cảm nhận khoảng cách xa một chút, Trì Diệu gật đầu, không rút tay mà còn chỉ huy nhân viên y tế: "Đi thôi, tôi sẽ theo đến phòng điều trị xem qua."
Quản viên do dự, nhưng Trì Diệu không hề nhìn anh ta, khi quản viên chuẩn bị lời nói, ngẩng đầu lên thì chỉ thấy bóng lưng Điện Hạ để lại cho anh ta và bóng hình vẫn bị Thời Tinh giữ lấy ngón tay dài.
"..."
Quản viên như bị đau tim.
Không biết là nên sợ chết vì Thời Tinh, hay kinh ngạc đến méo mặt vì sự chiều chuộng của Điện Hạ.
Có lẽ cả hai đều có.
"Tinh thần lực tiêu hao quá nhiều."
"Tinh thạch đâu, thử đập nhỏ tinh thạch rồi đặt lên da cậu ấy, nó sẽ tự động hấp thụ."
"Huyết tinh không được, lấy loại mới cung cấp, cấp độ cao hơn."
"Không được, thân nhiệt vẫn đang tiếp tục tăng, tinh thần hải của cậu ấy đang bất ổn."
Y sĩ trưởnggiận dữ nói: "Quá hỗn loạn rồi, quá hỗn loạn rồi! Đứa trẻ này mới chỉ vừa bước vào kỳ trưởng thành mà, không ai đứng bên can ngăn sao?!"
Khi Thời Tinh được đưa vào phòng y tế, các y sĩ đã đợi sẵn ở đó. Vừa tiếp nhận Thời Tinh, Trì Diệu đã nghe được tình hình như vậy.
Trì Diệu hỏi: "Thân nhiệt vẫn còn đang tăng sao?"
"Phải," y sĩ lo lắng mồ hôi lấm tấm trên trán, "Tinh thần hải cũng đang dao động, tinh thần lực của cậu ấy hao tổn quá lớn, quá liều lĩnh rồi! Sao có thể như vậy với một người Lam Tinhmới vào kỳ trưởng thành!"
Y sĩ không biết thân phận của Trì Diệu, nói vài câu thôi mà gần như chỉ mặt mắng Trì Diệu và Phù Thanh.
Trì Diệu hạ mi mắt, bỗng nhiên nói: "Cậu ấy rất thích tinh thần lực của tôi, hay tôi thử một chút?"
Y sĩ giật mình, lần đầu nhìn kỹ Trì Diệu thấy anh mặc bộ đồ chiến đấu, theo bản năng xếp anh vào hạng sĩ quan, nói: "Nếu Ngài sẵn lòng, tất nhiên có thể. Tinh thần lực của người Đế Quốc so với đá tinh thể thì dễ bị người Lam Tinh hấp thụ hơn, nhưng..."
Chưa kịp nói hết câu, Trì Diệu bước tới, nắm lấy tay Thời Tinh: "Vậy thử đi."
Khi chạm vào, quả nhiên, Thời Tinh vô thức siết chặt tay Trì Diệu hơn, hấp thu tinh thần lực của anh một cách khẩn thiết.
Trì Diệu không kháng cự, chỉ một lúc sau thân nhiệt của Thời Tinh không còn tăng nữa, rồi lại giảm dần xuống.
Trì Diệu ra lệnh với Phù Thanh vài câu.
Khi Phù Thanh trở lại tay cầm một chiếc hộp, Trì Diệu nói: "Xem cái này có hiệu quả không."
Y sĩ vừa định hỏi, khi mở hộp ra thì nhận ra thứ Trì Diệu lấy ra, bất giác hít một hơi lạnh, im lặng.
Một vật hình bầu dục tỏa sáng rực rỡ được đặt vào tay Thời Tinh, cậu cảm nhận rồi tay kia cũng vô thức đặt lên, Trì Diệu thử rút tay ra, lần này Thời Tinh không níu giữ nữa.
Lượng lớn năng lượng cấp cao tràn vào, thân nhiệt Thời Tinh nhanh chóng trở lại mức bình thường.
Y sĩ nhìn vào thiết bị và vui mừng nói: "Tinh thần hải cũng đã bình ổn rồi."
Người đàn ông nhìn chăm chăm vào thú hạch vừa đặt vào tay Thời Tinh một lúc, ánh sáng đã mờ đi một chút, nói khẽ: " Sau này cậu ấy chắc chắn sẽ có cấp độ rất cao."
Bằng không thì không thể hấp thụ được thú hạch biến dị cấp SS nhanh đến vậy, lại còn chấp nhận tốt nguồn năng lượng dữ dội trong đó.
Trì Diệu chờ đến khi Thời Tinh hoàn toàn ổn định mới rời đi.
Lục Luật đứng trong phòng Thụ Sào nhìn qua cửa sổ thấy cánh cổng Thụ Sào.
Sáng hôm sau Lục Luật tỉnh dậy, như mọi ngày mở rèm cửa, ánh sáng yếu ớt chiếu vào phòng, hàng loạt chiến hạm đen tuyền đồng loạt hiện ra, ngay lập tức cảm giác áp lực dâng trào.
Lục Luật ngẩn người hai giây, lập tức chụp ảnh gửi cho anh trai: "Anh ơi, đây là chiến hạm quân sự mới nhất của Đế Quốc phải không?"
Và Lục Luật nhớ rất rõ số lượng rất hạn chế, hiện chỉ được dùng trên tuyến biên giới.
Cả một đoàn chiến hạm lớn như vậy, phải đến cấp một trung đoàn mới đủ, trong bảy đại quân đoàn mà rút người từ biên giới về nhiều như vậy... chuyện gì đang xảy ra vậy?
Lục Lệ trả lời rất nhanh: "Phải."
Lục Lệ còn nhờ cậu quay video, gần như lúc Lục Luật vừa giơ máy lên, chiến hạm trên trời lần lượt bật chế độ tàng hình từ trái sang phải, tan biến như mực nước thấm vào trời, nhìn lên trời thấy Sao Diệu và Sao Sáng song song, bình thường y như mỗi sáng cậu ở Thụ Sào.
Lục Luật: "..."
Lục Luật nhắn: "Đã bật tàng hình rồi."
Cậu không nhịn được hỏi: "Có phải là tướng quân nào đến không?"
Rất nhiều chiến hạm lơ lửng như vậy, không giống đến dự tiệc ghép đôi, mà có vẻ có chuyện lớn xảy ra.
Lục Lệ: "Không hỏi mấy chuyện không nên hỏi."
"Tiệc ghép đôi sắp tới, bảy đại quân đoàn chắc chắn sẽ có nhiều sĩ quan đi, đừng làm loạn, cũng đừng làm mẹ lo."
Tiệc ghép đôi theo quy trình bình thường chỉ có các sĩ quan có quân hàm trên năm năm, cấp tinh thần lực ít nhất là S, Lục Luật thuộc trường hợp đặc biệt, nếu không có phủ thân vương nắm giữ quân đoàn ba cùng anh trai Lục Lệ và bạn đời Lam TinhVăn Hy hai năm nay trấn giữ tận cùng biên giới không về được, Lục Luật không có tư cách tham gia ghép đôi.
Hơn nữa người Lam Tinhquý hiếm, vương phi không muốn gửi Lục Luật đi tuyến đầu nguy hiểm điều trị, cũng chỉ cố gắng giành cho cậu cơ hội ghép đôi, không ai dám đảm bảo cậu sẽ thành công.
Nhìn bầu trời trong xanh, dù không biết chuyện gì đang xảy ra, Lục Luật vẫn thấy lòng mình nặng trĩu khó tả.
Trì Diệu nghỉ ngơi trên tàu mẹ hai tiếng rồi quay lại Thụ Sào, ngoài phòng y tế gặp ngay y sĩ Vân Vụ.
"Phí Sở thế nào rồi?"
Vân Vụ hơi mệt, thấy Trì Diệu có phản ứng liền chào: "Điện Hạ , chào buổi sáng."
"Y sĩ Hoa Lễ - người đặt lịch ở Thụ Sào đã đến, chúng tôi vừa đổi ca, lúc tôi rời đi thì tướng Phí đã cơ bản ổn định rồi."
Vâng, Vân Vụ không phải y sĩ do Thụ Sào điều động, mà là người Trì Diệu liên hệ đầu tiên chuẩn bị phương án, ai đến trước thì làm, giờ nhìn lại, quyết định đó cực kỳ sáng suốt.
Trì Diệu vẻ mặt dịu lại, gật đầu: "Cảm ơn đã vất vả rồi."
Vân Vụ cười, tiếp tục báo cáo: "Đàm Ôn cũng đã đến biên giới, anh ấy dặn tôi chuyển lời đến Ngài, tuyến biên giới hoàn toàn ổn định."
Trì Diệu bí mật trở về, tuyến biên giới cần quân đội bổ sung, anh ngay lập tức liên hệ với quân đoàn bảy gần nhất.
Đàm Ôn là bạn đời của Vân Vụ, hiện là phó nguyên soái quân đoàn bảy, cấp tinh thần lực cao tới SSS, cực kỳ mạnh mẽ, tuyến biên giới giao cho anh ấy đảm trách thì Trì Diệu hoàn toàn yên tâm.
Quả nhiên nghe vậy, Trì Diệu lại thở phào nhẹ nhõm.
Vân Vụ: "À, Điện Hạ , tôi có thể hỏi về người Lam Tinhtôi gặp hôm nay không?"
Trì Diệu không ngạc nhiên, với năng lực mà Thời Tinh đang thể hiện, chỉ cần bảy đại quân đoàn biết tin, không thể không chú ý.
"Cậu ấy... mới bước vào kỳ trưởng thành phải không?"
Trì Diệu không vòng vo: "Hôm qua mới vào trưởng thành, cậu ấy nhìn thấy năng lực tinh thần, có thể đó là thiên phú."
Vân Vụ lẩm bẩm, mắt sáng lên: "Thảo nào! Thiên phú! Lại có người Lam Tinhthể hiện thiên phú sao?!"
Mọi người đều biết cấp tinh thần lực thấp nhất là F, cao nhất là 3S.
Thiên phú đi kèm với tinh thần lực nhưng là hai khái niệm hoàn toàn khác, thiên phú là thuộc tính đặc biệt mà nhóm người có tinh thần lực cấp cao hiếm hoi mới thể hiện được.
Ví dụ như hoàng thất, tinh thần lực của bọn họ bẩm sinh đã sở hữu khả năng khống chế vượt trội đối với các nguyên tố tự nhiên — tinh thần lực của Trì Diệu có thể điều động gió mạnh đến mức chém đôi tinh thú; tiểu điện hạ trong hoàng cung cũng từng thể hiện năng lực điều khiển nước vượt xa thường nhân; còn ở phủ thân vương, tổ tiên của họ từng có người có thể cảm nhận được dao động của thể plasma…
Nói cách khác, người có tinh thần lực cấp cao không nhất thiết sẽ đi kèm dị năng, nhưng người có dị năng thì tinh thần lực tuyệt đối không thể thấp.
Điều đó có nghĩa là...
Vân Vụ lập tức ngẩng đầu nhìn về phía Trì Diệu.
Trì Diệu khẳng định: "Cấp bậc chắc chắn không thấp, nhưng chi tiết vẫn phải chờ đánh giá dị năng."
Hiện tại, trong toàn Đế quốc chỉ có hơn một trăm người đến từ Lam Tinh, và cấp bậc cao nhất cũng chỉ đạt đến S.
Mà năng lực mà Thời Tinh thể hiện ra trong giai đoạn hiện tại, có khả năng rất lớn sẽ vượt qua giới hạn này.
"Tôi có thể gặp cậu ấy không?" — Vân Vụ hỏi.
Trì Diệu từ chối: "Cậu ấy tiêu hao quá lớn, vẫn chưa tỉnh. Đợi sau khi tỉnh lại rồi nói sau."
"Điện Hạ, nếu như..." Nghĩ tới một khả năng nào đó, giọng Vân Vụ khản đặc vì kích động.
Trì Diệu biết cô muốn nói gì. Cho dù tình hình của Thời Tinh đã được phong tỏa, thì hai y sư đến Tổ Thụ lần này thuộc về hai gia tộc của Quân đoàn số Năm và số Bảy — bọn họ chắc chắn sẽ biết chuyện.
Khả năng trị liệu của y sư Đế quốc là như sau — y sư cấp cao có thể hoàn toàn chữa lành vấn đề tinh thần lực cho người cùng cấp hoặc thấp hơn. Nếu kịp thời trị liệu trong giai đoạn đầu của chấn thương, thì thương tổn tinh thần hải của người cao hơn một cấp vẫn có thể chữa được. Nhưng nếu chênh lệch cấp độ quá lớn, y sư bị giới hạn bởi chính năng lực của mình, không thể xử lý được các vấn đề nghiêm trọng tương ứng.
Mức cao nhất của y sư Đế quốc là cấp S, nhưng tinh thần lực của người Đế quốc có thể đạt đến cấp SSS.
Nói cách khác, nếu tinh thần hải của người có tinh thần lực đỉnh cấp bị trọng thương, thì sẽ không có cách nào trị liệu.
Mà trùng hợp thay, trong Quân đoàn số Năm và số Bảy, đều có những thiên tài từng rơi từ cấp SSS xuống...
Trì Diệu trầm mặc một lúc, bình tĩnh nói: "Đánh giá dị năng vẫn chưa bắt đầu, nhưng nếu gia tộc Tần đã có quyết định, vậy hãy chuẩn bị đơn đăng ký kết hợp đi."
Vân Vụ rời đi với vẻ mặt đầy cảm kích.
Cuộc đối thoại tương tự cũng lặp lại khi Trì Diệu gặp y sư Hoa Lễ.
Anh cũng từ chối yêu cầu gặp Thời Tinh của Hoa Lễ, và như thường lệ, bảo gia tộc của cô chuẩn bị đơn đăng ký kết hợp.
Chiều hôm đó, tình trạng của Phí Sở cuối cùng cũng ổn định, Trì Diệu mới thật sự thở phào nhẹ nhõm.
Thời Tinh đã hoàn toàn hấp thụ sạch năng lượng trong hạch thú, hạch thú như tinh thạch trên người cậu ta vỡ vụn thành bột mịn. Tinh thần hải ổn định, thiết bị kiểm tra cũng không phát hiện vấn đề gì — nhưng cậu vẫn chưa tỉnh.
Bác sĩ nói đây là một cơ chế bảo vệ bản thân đặc biệt của Lam Tinh nhân đang bước vào kỳ trưởng thành, chỉ khi tinh thần hải hoàn toàn hồi phục, cậu mới có thể tỉnh lại.
Trì Diệu mỗi ngày đều đến thăm Thời Tinh, đánh giá dị năng cũng vì vậy bị trì hoãn.
Phải đến ngày thứ ba, Thời Tinh mới mở mắt.
Vừa mở mắt ra, liền nhìn thấy khuôn mặt góc cạnh, sâu sắc của người đàn ông, đang ngồi ngay ngắn trước giường bệnh, xử lý các tập tài liệu ảo rườm rà.
Thời Tinh mấp máy môi, cổ họng khô rát, không phát ra được tiếng.
"Muốn uống nước không?"
Chắc vẫn chưa tỉnh hẳn, Thời Tinh khẽ gật đầu.
Trong phòng bệnh chỉ có hai người. Trì Diệu đỡ cậu dậy, cho cậu uống nửa ly nước.
Dòng nước trong suốt trôi xuống cổ họng mang theo cảm giác mát lành. Được Trì Diệu vững vàng đỡ lấy, có lẽ vì từng hấp thụ tinh thần lực của người đàn ông này, dù biết đối phương không phải người bình thường, nhưng khi cảm nhận được khí tức quen thuộc ấy, Thời Tinh vẫn vô thức thấy an tâm.
Cứ như thể mọi chuyện đều sẽ được anh xử lý ổn thỏa.
Nhưng Thời Tinh không biết, ba ngày cậu ngủ mê man, tin tức về một Lam Tinh nhân đặc biệt xuất sắc xuất hiện ở Tổ Thụ năm nay đã lan truyền như mọc cánh, bay thẳng về Đế đô — và rơi vào tai Lục Luật.
Ban đầu, Lục Luật chưa hề liên tưởng gì đến Thời Tinh.
Nhưng sau khi phát hiện Thời Tinh như bốc hơi khỏi nhân gian, hoàn toàn không tìm thấy tung tích, hắn mới bắt đầu hoảng hốt thật sự.