Bạch Khởi chưa từng để lộ vẻ mặt như vậy trước mặt ai, cậu đang buồn, đang sợ hãi, câu nói ấy như là lời cầu xin.
Kỳ Hách Diễn vốn đầu óc còn đang choáng váng cũng lập tức tỉnh táo lại, anh nhanh chóng tiêm chất ức chế vào cơ thể mình, Alpha khẽ nói: “Đừng sợ tôi.”
“Tôi sẽ rời đi ngay.”
Kỳ Hách Diễn giống như đang chạy trốn, vội vã rời khỏi căn phòng, nhưng anh không đi xa, chỉ dựa vào cánh cửa, giống như đêm hôm đó khi hai người “thân mật” mà không cần nói rõ lời. Alpha lấy tay che tuyến thể, hít sâu một hơi: “Em ổn chứ?”
Bạch Khởi không trả lời, cậu không hiểu vì sao rõ ràng đã tiêm chất ức chế, mà cơ thể vẫn khát khao đối phương đến vậy.
Đây không phải là cậu. Cậu không nên như thế này.
Omega toàn thân đẫm mồ hôi, bụi đất trên mặt bị cậu lau loạn cả lên, sàn nhà cũng dính đầy nước. Bạch Khởi run rẩy, cậu đưa tay cắn lấy ngón tay mình, chỉ muốn cắn nát máu thịt, tại sao lại thành ra thế này, tại sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play