Tư thế cầu xin của Kỷ Hách Diễn luôn rất thấp kém, đôi khi Bạch Khởi cảm thấy anh ta chẳng giống một Alpha trưởng thành, mà giống như một đứa trẻ hơn.
“Anh có cầu xin em thì cũng vô ích thôi, em không phải thần tiên, anh chuyện gì cũng đến cầu em, em chuyện gì cũng phải đồng ý sao?”
Bạch Khởi bị Kỷ Hách Diễn nắm mặt, cậu cũng không tức giận, chỉ bình tĩnh nói: “Thả em ra.”
“Anh đã khiến em không vui rồi.” Kỷ Hách Diễn lại nắm lấy tay Bạch Khởi, tay anh to hơn Omega khá nhiều, dễ dàng bao lấy bàn tay người trong lòng. Tay Bạch Khởi rất lạnh, như thể dù có ủ mãi cũng không ấm lên được.
Bạch Khởi quay đầu đi, cụp mắt xuống, thả lỏng cơ thể, trong giọng nói mang theo chút mệt mỏi: “Em đã nói rồi, em không giận. Em giận cái gì được chứ? Anh không nhớ thì thôi, con đường của anh liên quan gì đến em, sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ chia tay.”
“Kỷ Hách Diễn, em giống như một ông chủ nhà, còn anh chỉ là khách trọ, em cho anh chỗ ở, anh trả tiền thuê. Quan hệ giữa chúng ta, chỉ đến thế thôi.”
Chỉ đến thế thôi—
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT