Kỳ Hách Diễn cảm thấy máu trong người mình như đông cứng lại. Anh chưa từng nghĩ Bạch Khởi sẽ nói ra những lời như vậy. Omega còn tuyệt tình hơn anh tưởng…
Quá mức tàn nhẫn.
“Bạch Khởi.” Alpha bắt đầu lo lắng, im lặng một lúc rồi cất giọng: “Xin lỗi, là tôi không nghĩ đến cảm xúc của em. Đừng đuổi tôi đi.”
“Kỳ Hách Diễn.” Bạch Khởi đẩy Kỳ Hách Diễn ra, nghiêng đầu sang một bên, hơi thở rối loạn. “Chúng ta ở bên nhau chưa lâu, tình cảm cũng chẳng sâu đậm gì. Anh biết rõ tôi ghét nơi đó, sao còn đồng ý?”
Vành mắt omega đã đỏ hoe, cậu cắn môi, cố nhịn nhưng vẫn không phát cáu: “Ôn Tư trước đây từng bắt nạt tôi, anh lại đi làm thuộc hạ cho hắn, làm con chó của hắn sao?”
“Mọi thứ ở chỗ này đều là tôi tự mình gây dựng, anh dựa vào đâu mà bảo tôi rời đi?” Bạch Khởi nói xong thì sực nhớ ra, liền chỉ vào chiếc ấm sắt mới mang về không lâu: “Cái đó là của anh, mang đi luôn đi.”
Omega lau mắt, hít sâu một hơi cố gắng kiềm chế cảm xúc: “Ôn Tư không ở khu ổ chuột lâu đâu, hắn sẽ quay về thế giới khác. Mà anh cũng từ đó đến đây, có khi còn có thể cùng hắn rời đi, tìm lại gia đình, tìm lại ký ức của mình.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT