Mỗi lần nói đến chủ đề này, Bạch Khởi đều rất thẳng thắn. Điều kỳ lạ là Kỳ Hách Diễn lại chẳng hề cảm thấy xấu hổ chút nào, thậm chí còn thấy… khá là sung sướng.
Nếu Kỳ Hách Diễn không có chút hiểu biết cơ bản về bản thân, e là anh đã tưởng mình trước khi mất trí nhớ vốn dĩ là một kẻ biến thái rồi.
“Bởi vì em đang ở đây.”
Kỳ Hách Diễn vừa đi cạnh Bạch Khởi, vừa chậm rãi lên tiếng. Giọng anh trầm ổn, dường như hoàn toàn không bị ảnh hưởng.
“Là em khiến anh có phản ứng.”
“Anh muốn ngủ với em à” – Bạch Khởi cúi người, thò đầu lại gần nhìn Kỳ Hách Diễn, nhíu mày. “Không được, loại suy nghĩ này không thể có.”
“Không có.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play