Trong ký ức của Bạch Khởi, hiếm khi có ai đối xử với cậu như vậy. Từ khi có ký ức, mỗi ngày cậu chỉ lo nghĩ cách sống sót, mà nhiều người còn coi thường dáng người gầy yếu của cậu, nói rằng là omega thì chẳng có sức, chi bằng đi làm tình nhân của ai đó.
Mỗi lần nghe những lời như vậy, Bạch Khởi đều nổi giận, thường xuyên đánh nhau với bọn họ, cuối cùng mình bị thương, nhưng ít ra bọn họ không còn dám nói ngay trước mặt nữa.
Ngôi nhà của Bạch Khởi cũng là nhặt được, bao nhiêu năm nay chỉ có một mình cậu, không ai ôm cậu, chỉ toàn bị bắt nạt.
“Anh nói gì đi chứ.” – Bạch Khởi rất ít khi nũng nịu với người khác, có lẽ do trong người quá khó chịu, ý thức cũng không rõ ràng.
Kỳ Hách Diễn điều chỉnh tư thế bế Bạch Khởi, nghe câu nói đó thì sắc mặt trở nên dịu dàng ngay lập tức. Anh khẽ nói: “Được, sau này em muốn đi đâu, anh cũng sẽ bế em đi.”
Bạch Khởi im lặng, Kỳ Hách Diễn quay đầu nhìn thì thấy omega đã ngất đi. Alpha không hiểu sao lại nghiêm trọng đến vậy, anh gọi mấy tiếng mà cậu vẫn không tỉnh.
“Chết tiệt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play