Trong đêm tối đen, tuyết gầm gió rít, giọng nói của Tông Úc cố tình hạ thấp xuống, ẩn chứa một chút giận dữ.
“Hơn hai mươi thi thể, trong lúc động đất, bị rung lắc lộ ra từ khe nứt. Hiện tại vẫn chưa biết người chết là ai, cũng không biết ai là thủ phạm, may mắn là ở nơi chôn thi thể đất rung không nghiêm trọng, ta sẽ đi ngay, có thể thu thập được tất cả thi thể, đưa vào nghĩa trang Thông Châu.”
Tông Úc và Hoắc Giác mới chỉ quen biết nhau hai ngày, về tình về lý đều không nên nói những công vụ này với Hoắc Giác, nhưng trong lòng ông ấy thực sự rất ngưỡng mộ chàng trai trẻ này, luôn có cảm giác thân thiết như đã làm việc chung với nhau nhiều năm.
Vì vậy, khi Hoắc Giác vừa hỏi, ông ấy đã không nhịn được mà nói ra.
Hoắc Giác nghe xong khẽ gật đầu, trong ánh mắt mang theo một chút ngạc nhiên vừa đủ.
Ngược lại là Hà Chu đứng bên cạnh Hoắc Giác, khi nghe lời Tông Úc nói, tim đã đập thình thình không ngừng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT