Tiết Chân ở trong núi lạnh lẽo suốt một đêm, trở về liền sốt cao liên miên mấy ngày. Tiết phu nhân Tào thị mời đại phu giỏi nhất, lại tìm bà mụ tốt nhất ngày đêm túc trực bên giường nàng ta.
Những lời đồn đại về Tiết Chân trong thành đã sớm bị Tào thị dập tắt. Nay bá tánh trong thành ngồi buôn chuyện không còn bàn tán việc Tiết Chân bị bắt cóc nữa, mà là chuyện Huyện lệnh sủng thiếp diệt thê.
Tiết Chân tỉnh lại, việc đầu tiên nàng ta hỏi là về Tùy Vụ: “Mẹ, người đã xử lý Tùy Vụ xong chưa? Chỉ cần nó chết, chuyện con bị bắt cóc sẽ chết không đối chứng.”
Tiết Chân vô cùng may mắn, khi được người ta tìm thấy, tóc tai nàng ta rối bời, căn bản không ai nhìn thấy mặt. Mọi chuyện đổ lên đầu Tùy Vụ là xong, chỉ là Tùy Vụ xưa nay không thành thật, chưa chắc đã ngoan ngoãn nghe lời, giữ lại một mạng của nàng ta chung quy vẫn không an toàn.
Tào thị lấy khăn lau mặt cho nàng ta, gật đầu nói: “Chuyện Tùy Vụ ta tự có sắp xếp, con cứ dưỡng bệnh cho khỏe. Khỏi bệnh rồi, ta sẽ đưa con về nhà ngoại.”
Tiết Chân ngẩn người, ngước mắt nhìn Tào thị, nói: “Con không đi.”
Tào thị ném khăn xuống đất, quát lớn: “Không đi cũng phải đi. Ta đã nói chuyện với bà ngoại của con rồi, nửa năm nữa, con sẽ thành thân với biểu ca con, thành thân xong vừa lúc có thể cùng hắn lên Kinh ứng thí. Bà ngoại con một lòng muốn con gả vào Tào gia, cậu con lại xưa nay thương con. Hôn sự tốt như vậy, người khác cầu còn không được!”
“Biểu ca đã có hôn ước từ trước, vị Trần cô nương kia hiện đang ở nhà cậu, cậu còn chuẩn bị sính lễ cho nàng ta rồi. Con có người mình thích, tại sao phải đi giành duyên phận của người khác?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT