Trời hôm nay mưa tầm tã tới mức khiến một người chăm chỉ như Hướng Nghi cũng phải lười biếng. Bầu không khí se se lạnh càng làm cho cô lười biếng mà rúc sâu vào trong chăn ấm
"Không muốn rời giường..."
Nhưng tất nhiên chừng ấy vẫn là chưa đủ để có thể cản bước cô rời giường đến với con đường học tập. Cả người uể oải mà chập chững đi vào nhà vệ sinh
Sau khi đã chuẩn bị xong xuôi thì Hướng Nghi đã quay lại dáng vẻ thường ngày, như thể người vừa nãy nũng nịu trên giường không phải cô
Tay vớ lấy chiếc cặp sách đeo lên vai rồi ngó xuống gầm bàn định lấy ô. Chiếc ô mà cô rất thích, là món quà mẹ tặng năm cô 10 tuổi.
Ai dè vừa cầm được chuôi ô lên tay thì bạn thân cô- Hạ Noãn đã hoạt bát mà ôm lấy eo nhỏ, cả người như dây leo mà vắt lên người Hướng Nghi
"Cậu đi chung ô với tớ đi! trưa cùng về luôn!"
"Nghe đồn quán ăn mới mở gần trường rất ngon! tớ muốn thử!!"
Và thế là cô nghe theo lời mời gọi của cô bạn mà không cầm theo ô, hai cô gái cứ thế mà chen chúc trong một chiếc ô nhỏ mà đến trường
Hai tiết đầu là tiết toán của thầy Chính, người được mệnh danh là Chính hói. Không chỉ do đầu thầy hói mà đề thầy ra còn khó lên trời khiến cho không ít bạn học kêu than
Ấy vậy mà với cô thì lại là một chuyện khác, trái với thái độ chán nản của các bạn học thì cô lại rất hứng thú với những bài toán thầy giao. Như tìm thấy một chân trời mới mà ngày nào cũng mong có tiết toán để có thể giải những bài toán hay
Vậy nên không lạ gì khi Hướng Nghi trở thành một nhân vật truyền kì trong trường.
Đáng ra sau khi xong hai tiết là sẽ là giờ nghỉ giải lao, nhưng với cô thì khác. Tuyển Toán đang đẩy nhanh tốc độ làm đề nên hầu hết ngày nào cô cũng bị chồng đề nhấn chìm
Giờ giải lao cũng vì thế không cánh bay đi, nhìn tập đề mà cô phải làm đủ khiến người ngoài nhìn vào sốc nặng. Nhưng nếu vậy thì quá bình thường
Cái Khương Tuệ thường ngày lúc nào cũng trong trạng thái ăn uống tẹt ga giờ ôm bụng mặt tái mét, tay thì vẫn đang cầm chặt một quyển vở
Giây phút Hướng Nghi quay xuống hỏi thăm thì quyển vợ ấy bất ngờ bay vào tay cô với lời nhờ vả tới từ người chạy nhanh như gió ra khỏi lớp học
"Cậu trả hộ tớ sang lớp Lý nhé!!!"
Một cảm giác tò mò bất chợt dâng lên trong lòng, thôi thúc cô lật quyển vở lại nhìn tên chủ nhân của nó.
Tạ Sâm - Chuyên Lý 1
Ngay khi thấy tên này thì cô hơi khựng lại một chút, ra đây là vở của đại thần vô địch giải Olympic Vật Lý 2 lần liên tiếp
Nhưng việc cần làm thì vẫn cần làm, bàn chân nhanh nhẹn chạy sang lớp chuyên Lý bên cạnh mà trả lại vở đúng như lời dặn của Khương Tuệ
"Xin chào! có thể gửi lại quyển này cho Tạ Sâm hộ tớ không?"
Chỉ là Hướng Nghi không hề hay biết có một ánh mắt đã nhìn chằm chằm cô từ khi mới đứng ở cửa lớp tới giờ.
Cô quay lưng rời đi dứt khoát nên cũng không nhìn thấy một bóng người đang đứng đằng sau lưng- chủ nhân của đồ vật cô trả lại
"Tạ thần! về rồi hả??"
Quý Quân Nguyên bây giờ trông không khác gì chó khi thấy chủ về, nếu có đuôi, hẳn đuôi của cậu đang quậy tít thò.
Quá quen với tính thằng bạn mà không thèm chú ý, dường như hiện tại hắn chỉ chú ý quyển sổ tay trên bàn mà thôi