Hướng Nghi nghĩ cả đời này cô sẽ sống đơn độc một mình, phiêu lưu khắp nơi không chịu trói buộc nào cho đến khi gặp Tạ Sâm
Lần đầu gặp là vào một ngày mưa giông, khi cô vẫn còn đang đứng chần chừ nơi mái hiên trường chẳng thể trở về kí túc xá vì mưa quá to.
Cô cứ thơ thẩn mà nhìn bầu trời đen ngòm không có dấu hiệu ngớt mà lòng thở dài, tay mò lấy cặp sách sau lưng định bụng sẽ học thêm vài từ tiếng anh nữa trong lúc đợi.
Thời gian như ngưng đọng lại trong từng chuyển động của cô, chăm chú tới mức có người đứng bên cạnh từ lúc nào cũng không biết
Không rõ trời mưa bao lâu, chỉ biết là khi Hướng Nghi học xong một trang từ mới thì cuối cùng cũng hửng nắng.
Trên đời này cô thích nhất là nhìn ngắm cầu vồng sau mưa, tay vẫn cầm quyển sổ nhỏ nhưng chẳng thèm quan tâm tới nó nữa
Nhưng lần này đáng tiếc chẳng có một cầu vồng nào xuất hiện hết, ấy vậy mà đôi mắt cô vẫn mơ to ra đầy bất ngờ khi thấy một khuôn mặt lạnh lùng đẹp như tạc tượng.
Ánh mắt không nhịn được mà nhìn biển tên trước ngực người nọ
Tạ Sâm - Chuyên Lý 1