Trên đường về nhà, Tống Thanh Yến không hỏi gì nữa, Ninh Uyển cũng chẳng nói gì. Hai người sóng vai bước, im lặng suốt dọc đường. Trong đầu Ninh Uyển chỉ còn câu nói khẽ của Tống Thanh Yến: May mà anh đã đến.
“Anh ơi…”
Tống Thanh Yến khựng bước, dường như khẽ thở dài, giọng vẫn dịu dàng: “Sao thế?”
Ninh Uyển ngập ngừng một lúc, mở lời: “Hôm nay em cũng không biết sao nữa, ừm… hôm nay đến lượt em trực nhật, sau đó em đi rửa cây lau nhà, nhưng bị nhốt lại.”
Nói xong cô bỗng thấy chẳng có gì phải ngượng. Có lẽ ở những đứa trẻ ở tuổi này, ai cũng sĩ diện. Bị nhốt vô cớ trong nhà vệ sinh như thể chứng tỏ mình không được lòng người.
Mà điều này lại xảy ra trước mặt người mình thích thì càng khó mở lời.
“Xin lỗi anh, hôm nay chắc anh đợi em lâu lắm. Nhưng điện thoại em để trong cặp, cũng không gọi cho anh được…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT