Editor: Xuri

“Được lắm, nhóc thúi này, giờ còn dám trêu anh nữa cơ à, xem anh xử em thế nào.”

Lâm Lộ bất ngờ bước tới, chặn đường Thẩm Thanh Thanh, rồi bắt đầu cù lét eo cô.

“Em sai rồi, ha ha ha, em sai rồi, em không dám nữa đâu.”

Thẩm Thanh Thanh sợ nhất là bị cù lét, cười đến mức thở hổn hển.

Lâm Lộ: “Nói đi, ai hói nào? Ai hói cơ?”

“Ha ha ha, em nói sai rồi, anh Lâm Lộ là đẹp trai nhất, anh Lâm Lộ sẽ không hói đâu.”

Lúc này Lâm Lộ mới chịu buông tha cho cô. Hai người đùa giỡn một hồi, Thẩm Thanh Thanh mệt lả nằm bẹp luôn trên ghế sofa.

Lâm Lộ thì vào bếp chuẩn bị cơm trưa cho ngày mai, làm hai phần: một phần để mang đến công ty, phần còn lại để Thẩm Thanh Thanh ăn ở nhà.

Thẩm Thanh Thanh lấy điện thoại ra, tải mấy ứng dụng tìm việc, điền xong lý lịch rồi gửi đến mấy công ty cô thấy phù hợp.

“OK!”

Dĩ nhiên, tìm việc không đơn giản như vậy, cô vẫn quyết định mấy hôm nữa sẽ đích thân đến vài công ty để xem xét tình hình cụ thể.

Hơn nữa, bắt đầu từ ngày mai, cô sẽ phải dậy sớm để chuẩn bị ôn thi.

Vì vậy, Thẩm Thanh Thanh lại mở ứng dụng mua sắm để đặt mua tài liệu ôn thi và sách bài tập cần dùng.

Đợi Lâm Lộ nấu cơm xong đi ra, hai người cùng nhau xem TV một lúc, đến giờ thì rửa mặt chuẩn bị nghỉ ngơi.

Sáng hôm sau, đúng 6 giờ: *Reng reng reng~*

Một bàn tay từ trong chăn vươn ra, Thẩm Thanh Thanh ngồi dậy.

“Á, 6 giờ rồi, phải dậy thôi.”

Nói xong câu đó lại lăn một vòng nằm xuống giường, trằn trọc qua lại hai phút, cuối cùng cũng chịu ra khỏi giường.

Rửa mặt sơ qua, cô vào bếp nấu cháo trứng vịt bắc thảo thịt nạc, luộc trứng gà và nấu thêm ngô.

Cô đặt báo thức nhắc nhở mình phải để ý lửa, rồi bắt đầu ngồi vào bàn học ôn tập.

Cô cần chuẩn bị cho kỳ thi tuyển sinh đại học tự học vào tháng 10, gồm ba môn tổng cộng: 《Những điểm chính trong lịch sử cận đại Trung Quốc》, 《Nguyên lý cơ bản của Chủ nghĩa Mác》 và 《Tiếng Anh 2》, ngoài ra còn có 8 môn chuyên ngành.

Thẩm Thanh Thanh vốn là học sinh ban tự nhiên, tuy tiếng Anh của cô không tệ, nhưng mấy môn Lịch sử và Chính trị thật sự khiến cô khổ sở.

Hơn nữa, cô còn phải đi làm thêm bên ngoài, nên không còn cách nào khác, đành phải dậy sớm mỗi ngày để ôn tập.

Khi Lâm Lộ thức dậy lúc 7 giờ 30 sáng, Thẩm Thanh Thanh đã học xong một chương Lịch sử cận đại và còn dọn sẵn cả bữa sáng.

“Bảo bối, em dậy sớm vậy mà còn nấu xong bữa sáng rồi, em dậy lúc mấy giờ vậy?”

Thẩm Thanh Thanh: “Em dậy lúc 6 giờ đó, nhưng em không phải vì nấu ăn cho anh nên mới dậy sớm đâu nhé, em dậy để học, tiện thể nấu luôn cho anh thôi.”

Khuôn mặt cô đầy vẻ "em không phải vì anh đâu, đừng tự ảo tưởng nhé".

Lâm Lộ cười: “Được rồi, anh biết rồi. Bảo bối của anh là vì học hành nên mới dậy sớm, nhưng vẫn không quên nấu bữa sáng cho anh. Anh cảm động lắm luôn đó.”

“Hêy, anh Lộ, hôm nay sao lại mang cơm theo vậy, còn mang cả bình giữ nhiệt nữa?”

Lâm Lộ vừa bước vào văn phòng đã nghe thấy tiếng của Trương Lâm.

Trương Lâm là đồng nghiệp vào công ty cùng đợt với Lâm Lộ. Giờ cả hai đều đã trở thành nhân viên chính thức, bình thường quan hệ khá tốt, có thể xem là anh em thân thiết.

Lâm Lộ nói: “Hết cách rồi, bạn gái tôi bảo cơm tiệm không tốt cho sức khỏe, bắt tôi từ nay phải mang cơm nhà đi làm.”

Trương Lâm trợn mắt: “Vãi chưởng, có phải là cô em gái mà cậu hay nhắc không? Cô đó dọn đến sống chung với cậu rồi à? Mới thành niên thôi đó nha, cậu đúng là cầm thú, bình thường đâu có nhìn ra cậu là dạng này, anh Lộ, chậc chậc…”

“Cút! Nghĩ cái gì linh tinh vậy!”

Trương Lâm lại chỉ vào cái bình giữ nhiệt: “Thế cái này là gì? Kỷ tử? Bình giữ nhiệt ngâm kỷ tử? Haha, anh Lộ, anh già thật rồi hả?”

Lâm Lộ từ tốn mở nắp bình, uống một ngụm.

“Đây là bạn gái tôi nấu nước tuyết lê đường phèn cho tôi, bảo mùa thu uống cho mát phổi.”

Trương Lâm giật lấy bình giữ nhiệt, ghé sát đầu vào nhìn bên trong.

“Nước tuyết lê hả, cho tôi nếm thử phát.”

Lâm Lộ lập tức bóp cổ Trương Lâm kéo lại: “Của bạn gái tôi nấu đó! Muốn uống thì kêu bạn gái cậu làm cho mà uống!”

Trương Lâm lườm: “Keo kiệt quá.”

Lâm Lộ cười khẩy: “À đúng rồi, tôi quên mất, cậu có bạn gái đâu.”

Trương Lâm tức quá đỏ mặt: “Uống uống uống, uống cái gì nước tuyết lê chứ, phổi ông đây khỏe re! Mau làm việc nghiêm túc đi!”

Thật ra trong lòng hắn đang gào thét: “A a a a, cái đồ phát cơm chó này, ông đây đếch quan tâm nữa! Lâm Lộ! Đợi ông đây có bạn gái rồi, ông sẽ khiến chú mày lóe mắt cho coi!”

Lâm Lộ lạnh nhạt đáp: “Hừ, chó độc thân!”

Sau khi Lâm Lộ rời đi, Thẩm Thanh Thanh ở nhà dọn dẹp đơn giản xong thì ra ngoài đến mấy công ty mà cô thấy ưng ý hôm qua để xem thử tình hình. Thấy điều kiện phù hợp, cô lại gửi thêm một đợt hồ sơ xin việc.

Tổng cộng có năm công ty nằm gần nhà họ.

Buổi sáng, Thẩm Thanh Thanh đi xem qua hai công ty. Đến trưa, cô về nhà hâm nóng phần cơm trưa mà Lâm Lộ đã chuẩn bị sẵn từ hôm qua để ăn. Nghỉ ngơi một lát, chiều cô lại ra ngoài tiếp tục thăm ba công ty còn lại.

Cô cảm thấy cả năm công ty đều khá ổn, vì vậy đều gửi lại hồ sơ xin việc. Sau đó cô về nhà chuẩn bị cơm tối.

Mặc dù Lâm Lộ đã nói rằng sau này anh sẽ đợi ăn tối xong rồi mới chuẩn bị cơm trưa cho hôm sau, nhưng Thẩm Thanh Thanh vẫn muốn làm giúp. Cô thấy việc hai người cùng chia sẻ việc nhà là hợp lý, nhưng lại nghĩ Lâm Lộ đi làm vất vả, đường từ công ty về nhà xa, phải đi xe mất thời gian.

Thế nên khi nấu bữa tối, cô luôn tranh thủ chuẩn bị sẵn cả phần cơm trưa cho ngày mai, để lúc anh về chỉ cần đun lại là xong.

“Bảo bối, anh về rồi đây.”

Lâm Lộ vừa bước vào nhà, Thẩm Thanh Thanh mới ra mở cửa thì đã bị anh ôm lấy eo: “Bảo bối có nhớ anh không hả?” Nói xong anh hôn nhẹ một cái lên má cô.

“Thôi nào, anh về rồi thì mau đi rửa tay chuẩn bị ăn cơm đi.” Thẩm Thanh Thanh đẩy anh vào phòng rửa tay, còn mình thì đỏ mặt bước vào bếp, lặng lẽ dùng phần lê còn lại để nấu tiếp nước tuyết lê đường phèn.

Trong lúc hai người đang dùng bữa tối, Thẩm Thanh Thanh kể cho Lâm Lộ nghe về những gì mình thu hoạch được trong ngày.

“Em thấy công ty này khá ổn, tuy thời gian thử việc dài hơn những nơi khác, nhưng lương cao hơn, còn có chế độ nghỉ thứ bảy chủ nhật, lại chỉ cần hoàn thành công việc trong ngày là có thể tan ca. Em thật sự thích công ty đó, nhưng không biết liệu có được gọi phỏng vấn không.”

Bạn gái đã nói thế, tất nhiên Lâm Lộ không ngần ngại thể hiện sự ủng hộ và động viên: “Thật à? Vậy thì công ty đó tốt quá rồi. Bảo bối của anh giỏi thế này, chắc chắn họ sẽ nhận em thôi!”

“Hơn nữa, chẳng phải em còn được vài công ty khác mời phỏng vấn sao? Lương có thấp một chút cũng không sao, còn có anh ở đây mà. Giờ anh mới chuyển sang chính thức, lương cũng sẽ tăng lên. Em tìm việc không cần phải sốt ruột đâu.”

Thẩm Thanh Thanh biết Lâm Lộ đang cố gắng an ủi mình, nhưng trong lòng vẫn thấy rất vui: “Thì ra có bạn trai tốt lại khiến người ta cảm thấy an tâm đến vậy. Cảm giác có người để dựa vào thật tuyệt.”

Thẩm Thanh Thanh cười nói: “Vâng, em biết rồi, Lâm Lộ ca ca. Em không nóng vội đâu. À mà hôm nay anh có phải mang công việc về nhà làm không?”

Lâm Lộ đáp: “Không có, hôm nay không gấp.”

Thực ra, anh đã tranh thủ giờ nghỉ trưa để tăng ca, hoàn thành hết công việc tại công ty, chỉ để buổi tối có thể rảnh rỗi ở bên cô.

“Vậy tối nay anh làm xong cơm trưa cho ngày mai rồi cùng em đi dạo một vòng dưới tiểu khu được không?”
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play