Editor: Xuri
Thẩm Thanh Thanh vừa mới tốt nghiệp đại học. Như bao sinh viên khác, cô bước vào đời với một công việc văn phòng bình thường, không mơ mộng gì nhiều– chỉ mong kiếm được tiền, tự nuôi sống bản thân, rồi từ từ tiến tới cuộc sống trong mơ: làm một "chị đẹp có tiền bao nuôi trai đẹp".
Nhưng thực tế thì…
Vừa đi làm được mấy tuần, Thẩm Thanh Thanh đã bị cuốn vào vòng xoáy tăng ca không lối thoát.
Ban ngày còn đỡ vì có mấy anh chị đồng nghiệp hỗ trợ, nhưng buổi tối về nhà là cô lại cắm mặt vào laptop. Mấy việc “vặt vãnh” như chỉnh số liệu, làm báo cáo— ai cũng nghĩ dễ, nhưng với một lính mới chưa quen việc thì đúng là mệt vãi.
Chuỗi ngày tăng ca triền miên khiến Thẩm Thanh Thanh phát điên. Đêm nay cũng vậy— hai giờ sáng mới làm xong.
“Aaaaa! Bao giờ mình mới được phát tài đây trời? Không cần thành công gì đâu, chỉ mong có tiền làm chị đại bao trai thôi mà!”
Cô than xong thì lưu file, gửi mail, tắt máy, leo lên giường ngủ.
Trong lúc mơ mơ màng màng, nghe tiếng có người hỏi cô:
“Cô muốn tiếp tục làm ‘nô lệ tư bản’ không?”
“Không đời nào!”
“Vậy về làm cho tụi tôi đi. Làm tại nhà, lương cao, đãi ngộ tốt!”
“Thật hả? Cho tôi đăng ký ngay!”
Một cánh tay của cô thò ra khỏi chăn, mò mẫm điện thoại.
“Ủa? Điện thoại đâu rồi? À, tìm thấy rồi!” Mở điện thoại lên, cô hét lên: “Má ơi, 8 giờ rưỡi rồi!”
Căn phòng thuê của cô cách công ty khá xa, bình thường dậy lúc 8 giờ là vừa đủ kịp đến công ty trước 9 giờ để điểm danh. Vậy mà giờ đã 8:30 rồi, mới đi làm tháng đầu mà trễ giờ thì đúng là tiêu thật!
Cô bật dậy khỏi giường, nhưng vừa mở mắt liền phát hiện:
“Ủa? Đây là đâu?”
“Bị bắt cóc rồi hả? Mổ bán nội tạng? Hay bị lừa bán rồi?”
“Không phải mấy cái đó đâu, đây là... nơi làm việc mới của cô đấy!”
“Gì cơ? Ai đang nói chuyện vậy?”
“Chào cô Thẩm Thanh Thanh, chúng tôi đến từ Công ty khoa học kĩ thuật Trí Năng. Chúc mừng cô đã trở thành điều tiết viên tiểu thuyết của chúng tôi. Tôi là trợ lý công việc của cô!”
“Hả???”
“Chính là cuộc trò chuyện tối qua đó, cô quên rồi à?”
Cô chợt nhớ lại, hình như lúc mơ mơ màng màng cô có đồng ý gì đó... công việc lương cao, đãi ngộ tốt— ai mà không muốn chứ?
“Vậy cái gọi là điều tiết viên tiểu thuyết là gì? Tại sao tôi lại ở đây?”
“Đây là bên trong thế giới tiểu thuyết. Dạo gần đây nhiều tác giả viết truyện hay thêm vào những nhân vật ‘nữ phụ độc ác’– để làm nổi bật nữ chính. Nhưng việc này khiến người đọc khó chịu, nên chúng tôi đến để ‘chỉnh sửa’ các nhân vật đó.”
“Thế... sao không bảo tác giả sửa luôn mà phải phiền tôi?”
“Vì trong thế giới tiểu thuyết, mỗi câu chuyện là một thế giới tồn tại độc lập. Cho dù tác giả có sửa bản thảo, thì thế giới bên trong vẫn diễn ra theo cốt truyện cũ. Muốn thay đổi, phải có người ‘xuyên’ vào bên trong và làm lại từ đầu.”
“Tôi có thể từ chối không làm công việc này được không?”
“Muốn từ chối thật à? Lương cao lắm đấy, đãi ngộ cũng tố lắm đấy~!”
“Nói nghe thử xem?”
“Mỗi khi hoàn thành một thế giới, cô sẽ được trả 100.000 tệ (~gần 350 triệu). Sau khi ‘nghỉ hưu’ còn được tặng 1 căn hộ trong thành phố, 1 biệt thự ngoại ô, và còn được trở lại thời điểm cô rời khỏi thế giới thật.”
“Trời ơi! Vậy thì... giấc mơ ‘bao nuôi trai’ của tôi sắp thành hiện thực rồi!”
"Vậy chừng nào tôi mới được nghỉ hưu?"
"Cái này thì do công ty quyết định. Nhưng tính đến hiện tại, chưa ai vượt qua được mười thế giới để đủ điều kiện nghỉ hưu cả.”
“Vậy cô có muốn ký hợp đồng không?”
“Ký chứ! À, tôi gọi bạn là ‘Giai Giai’ được không? Tôi luôn muốn nuôi một con mèo tên vậy!”
“Được chứ! #^_^#”
“Vậy giờ gửi tôi toàn bộ ký ức của nguyên chủ cho cô nha~!”
“Yên tâm, thế giới nào cô cũng tên Thẩm Thanh Thanh cho dễ nhớ. Chúng ta chỉ cần làm tốt vai phụ, không cần dính dáng gì tới nam– nữ chính cả~!”