Editor: Xuri

Cốt truyện gốc: Thẩm Thanh Thanh và Lâm Lộ đều lớn lên cùng nhau ở một thị trấn nhỏ của tỉnh A.

Hai người bắt đầu yêu nhau từ khi Thẩm Thanh Thanh tốt nghiệp cấp 3, kéo dài cho đến hiện tại.

Thẩm Thanh Thanh sau khi tốt nghiệp cấp 3 thì không đậu đại học, nên ở lại thị trấn làm thu ngân. Trong khi đó, Lâm Lộ lên tỉnh học đại học, chuyên ngành công nghệ thông tin.

Sau khi tốt nghiệp, Lâm Lộ tìm được công việc đầu tiên ở thành phố, thuê một căn hộ, đưa bạn gái theo sống cùng.

Ban đầu, tình cảm hai người rất tốt, cùng nhau mơ mộng về tương lai.

Nhưng bằng cấp của Thẩm Thanh Thanh chỉ dừng lại ở cấp 3, nên chỉ có thể làm nhân viên phục vụ trong giới kinh doanh. Lúc ấy Lâm Lộ vừa mới đi làm lập trình viên, lương tháng cũng chỉ khoảng bốn, năm ngàn tệ.

Làm việc trong môi trường này, Thẩm Thanh Thanh thấy rất nhiều cô gái ăn mặc lộng lẫy, xách túi hàng hiệu, trang điểm xinh đẹp.

Những người đến nhà hàng ăn đều là người có tiền.

Lúc đầu cô chỉ ngưỡng mộ. Cho đến một ngày, có vị khách thường xuyên đến muốn đưa cô về nhà, cô đã từ chối.

Nhưng dần dần, những bó hoa tươi, túi xách sang trọng nối tiếp nhau được tặng tới, cô không thể cưỡng lại được.

Mặc cho Lâm Lộ khuyên ngăn, cô vẫn kiên quyết chia tay để đi theo người đàn ông giàu có kia.

Thế nhưng, tình yêu giữa người giàu và một cô phục vụ không thể khiến cô thành công bước chân vào hào môn. Với gã kia, đó chỉ là một trò chơi, nhưng lại khiến Thẩm Thanh Thanh đắm chìm.

Cô bắt đầu chủ động quyến rũ những khách hàng giàu có để được họ mua sắm đồ xa xỉ cho mình.

Cho đến một ngày, cô mang thai. Đứa bé không ai muốn, cô cũng không ai cần.

Thẩm Thanh Thanh đành phải phá thai, quay về quê.

Nhưng cô không thể chịu nổi việc phải đi xem mắt những người đàn ông “bình thường” ở quê. Thời gian đã trôi qua nhiều năm, cuối cùng cô chỉ có thể lấy một người đàn ông đã qua một đời vợ và có con riêng.

Hai năm ở thành phố đã khiến cô đánh mất bản thân.

Sau đó, cô lại nghe tin tức về Lâm Lộ– anh dường như đang làm quản lý cấp cao ở một công ty nổi tiếng, và đã đưa cả gia đình mình lên thành phố sinh sống.

Nội dung nhiệm vụ: Làm cho Thẩm Thanh Thanh sống thật tốt và có một mối quan hệ tốt đẹp với Lâm Lộ.

Thẩm Thanh Thanh tỉnh lại đúng vào ngày hôm sau khi Lâm Lộ đưa “nguyên chủ” từ quê lên thành phố.

Lâm Lộ thuê một căn hộ hai phòng một phòng khách, mỗi người một phòng. Hôm nay là chủ nhật, Lâm Lộ không phải đi làm.

Lâm Lộ: “Bảo bối, dậy thôi.”

Thẩm Thanh Thanh nhìn thấy một bóng người cao lớn đi vào.

“Trời ạ, anh ấy đẹp trai quá!”

Lâm Lộ cao 1m82, thân hình rắn rỏi, đường nét khuôn mặt sắc sảo, sống mũi cao thẳng, môi mỏng nhạt màu, đeo kính gọng vàng.

Vừa thấy cô tỉnh, anh liền mỉm cười, bưng một cốc nước đến trước mặt cô.

“Dậy rồi à? Hôm qua đi xe chắc mệt lắm, uống nước rồi rửa mặt, lát mình ra ngoài ăn sáng nhé.”

Thẩm Thanh Thanh học cách xưng hô của nguyên chủ: “Vâng, em biết rồi, anh Lâm Lộ.”

Vừa khi Lâm Lộ bước ra khỏi phòng, trong đầu Thẩm Thanh Thanh như muốn nổ tung: “Aaaa, Giai Giai, anh ấy đẹp trai quá!”

“Nguyên chủ bị gì vậy? Có bạn trai đẹp trai như thế mà còn mê mấy cái túi xách gì đó nữa? Sao không lấy tiền đi mua nhà còn hơn?”

(Giai Giai: “Bộ tưởng ai cũng như chị, muốn làm mẹ đường sao?”)

Giai Giai: “Hihi, thế giới nào mà không có đối tượng nhân vật phụ đẹp trai? Đây là phúc lợi của công ty đó, cuối cùng thì chị cũng cùng họ yêu đương.”

Thẩm Thanh Thanh: “Công ty này thật đáng tin cậy!”

Nói chuyện xong với Giai Giai, cô lập tức chạy đi rửa mặt– trai đẹp, chị tới đây!

Ra khỏi phòng, cô thấy Lâm Lộ đang bưng bữa sáng từ bếp ra. Thấy cô, anh bước lại, hôn nhẹ lên má cô.

“Được rồi, mau ăn sáng nào, anh làm mì trứng cà chua mà em thích đấy.”

Thẩm Thanh Thanh: “……”

Cô đơ người. Là một người độc thân đến tận giờ, tuy ngoài miệng mạnh miệng thế thôi chứ đây là lần đầu tiên cô thân mật với một người đàn ông, dù có đẹp trai đến đâu thì cơ thể cô cũng căng cứng.

“Giai Giai, ảnh vừa hôn chị!”

Giai Giai: “Chị à, hiện tại Lâm Lộ là bạn trai chị đấy, hôn là chuyện bình thường mà.”

“... Thôi được rồi.”

Bị Lâm Lộ kéo ngồi xuống bàn, trên bàn là hai tô mì– một lớn một nhỏ– với nước dùng đỏ rực từ cà chua.

“Cảm ơn anh Lâm Lộ, nhìn ngon quá!” Thẩm Thanh Thanh không chờ nổi liền cầm đũa lên ăn.

“Ngon không?”

Lâm Lộ: “Ngon thì sau này anh lại làm cho em.”

Ăn xong, Lâm Lộ lấy máy tính bắt đầu làm việc. Mới được thăng chức, chưa quen nghiệp vụ nên làm thêm giờ là chuyện bình thường.

Thẩm Thanh Thanh ngồi bên cạnh, bắt đầu suy nghĩ xem mình nên làm gì. Cô muốn học tiếp để lấy bằng. Nguyên chủ đã tốt nghiệp cấp 3 hơn một năm, cô đang phân vân không biết nên đi học lại hay thi hệ vừa học vừa làm.

Cuối cùng cô quyết định thi hệ vừa học vừa làm– vì nghèo.

Lâm Lộ muốn bạn gái sống thoải mái nên thuê nhà tuy xa công ty nhưng rộng rãi, giá thuê gần 1.000 tệ, trong khi lương của anh chỉ tầm 5.000 tệ.

Chọn hệ vừa học vừa làm thì cô có thể tự học tại nhà. Dù không phải trường danh tiếng nhưng vẫn là bằng chính quy.

Ôn lại kiến thức cấp 3 cũng không quá muộn. Cô không đặt mục tiêu cao, chỉ cần vào một trường hạng hai là được. Học phí hệ này thấp hơn so với hệ cao đẳng, nhưng chi phí sống khi học lại thì cao hơn.

Hiện tại mục tiêu của cô là tìm một công việc nhẹ nhàng để kiếm tiền rồi tiếp tục học.

Đến 11 giờ, cô định vào bếp nấu cơm trưa. Ngồi bên cạnh, Lâm Lộ vòng tay ôm cô, khẽ hôn nhẹ một cái.

“Làm sao vậy, chán à?”

Với Lâm Lộ mà nói, Thẩm Thanh Thanh là bạn gái đã yêu hơn một năm (từ học kỳ hai lớp 11 đến giờ).

Tuy chưa đi xa hơn, nhưng nắm tay, ôm nhau đều là chuyện bình thường.

Nhưng với Thẩm Thanh Thanh thì không phải. Là người độc thân từ trong bụng mẹ, cô lập tức đỏ mặt xuống tận cổ.

“11 giờ rồi, em đi nấu cơm.”

Lâm Lộ nói: “Để anh giúp em.”

Thẩm Thanh Thanh vội lắc đầu: “Không cần đâu, không cần đâu, anh Lâm Lộ, anh cứ tiếp tục làm việc đi, cơm chín em sẽ gọi anh.”

Nói xong cô vội vàng đứng dậy, chạy lạch cạch về phía phòng bếp.

Lâm Lộ cũng nhận ra mặt cô đang đỏ bừng, cảm giác như sau một học kỳ không gặp, Thẩm Thanh Thanh dường như trở nên khác lạ, có gì đó mới mẻ.

Giai Giai lên tiếng: “Chị ơi, như vậy là không được nha, chị phải thật sự xem Lâm Lộ là bạn trai của mình thì mới được.”

Thẩm Thanh Thanh đáp: “Được rồi, chị hiểu rồi.”

Vào trong bếp, cô mở tủ lạnh ra– bên trong là nguyên liệu chất đầy, chắc Lâm Lộ đã đi siêu thị mua hôm qua.

Nhìn một lượt, Thẩm Thanh Thanh quyết định nấu ba món: cà tím kho thịt, thịt xào ớt cay và canh mướp hương trứng gà.

Cô làm nóng dầu, cho lát tỏi vào phi cùng với một ít dầu đỏ và tương đậu Douban để dậy mùi. Sau đó, cô cho nước tương đậm, nước tương nhạt và một ít muối, rồi đổ cà tím vào xào.

Xào đều một lúc, cô thêm chút nước để cà tím không bị khô, đậy nắp hầm khoảng năm phút, sau đó mở nắp để lửa lớn cho cạn bớt nước, rắc thêm chút hành lá là xong.

Người tỉnh A ăn cay khá giỏi, nhưng vào mùa thu thì ăn cay dễ bị đau bụng, nên cô chọn cách chiên sơ ớt trước cho giảm độ cay.

Sau khi chiên ớt xong, cô bắt nồi khác, làm nóng dầu, cho thịt ba chỉ đã ướp muối và rượu vào xào.

Khi thịt bắt đầu ra mỡ, cô đổ phần ớt đã chiên vào xào chung, thêm chút muối nữa là hoàn thành món xào cay.

Canh mướp hương trứng gà thì đơn giản hơn nhiều– đun sôi một nồi nước, khi nước sôi thì cho mướp đã gọt vỏ cắt miếng vào, đun tiếp đến khi sôi lại thì đổ trứng đã đánh tan vào nồi, là xong.
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play