Editor: Xuri
Cậu học việc liền càng tận tâm hơn. Dọc đường đi quan tâm Ngô Lan có bị xóc nảy không, Trần Hoa Quế có say xe không, và hai chú cùng anh cả phía sau có quen không. Đến nơi còn giúp cùng nhau dọn đồ. Trần Hoa Quế giữ cậu lại ăn cơm, bảo cậu vào nhà ăn chút kẹo, cậu cũng khách sáo nói: “Không cần đâu thím. Nhiệm vụ của anh Quân con đã hoàn thành rồi, chờ cháu gái nhỏ đầy tháng, thím đừng quên gọi con đến chung vui là được rồi.”
Trần Hoa Quế liên tục đồng ý, cảm ơn rồi tiễn cậu ra cửa. Tuần thứ hai Lý Hiên Quân về còn nhắc lại chuyện này. Trực tiếp thêm tên cậu vào danh sách khách mời tiệc đầy tháng bắt buộc phải mời.
Kể từ khi cháu gái nhỏ chào đời, mỗi ngày trong nhà đều tràn ngập niềm vui. Khi mẹ Ngô Lan đến thăm cô ấy, cũng bóng gió hỏi con gái mình, xem cô ấy có bị nhà chồng coi thường vì sinh con gái không.
Ngô Lan: “Mẹ, con lấy chồng Lý gia ba năm rồi mà chưa sinh được mụn con nào, nếu là nhà người khác thì mẹ chồng không nói là cãi vã ầm ĩ, cũng đã sớm bóng gió rồi. Nhưng mấy năm nay con chưa từng bị coi thường một chút nào, trước mặt người ngoài, mẹ chồng còn bênh vực con.”
Mẹ Ngô Lan nghe con gái nói vậy, cũng bắt đầu lau nước mắt. Người khác không biết, mình còn không biết sao? Con gái dù không bị ai thúc giục, nhưng bản thân nó cũng đã sớm mong ngóng được làm mẹ.
“Đúng vậy, nhà họ Lý đối với con xem như tốt lắm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT