Cũng phải thôi, ở nơi đó, mỗi nữ tử đều để lộ vầng trán nhỏ nhắn trắng nõn của mình, để thể hiện sự cao quý hay đa phúc của bản thân.
Sau khi chỉnh sửa xong, Sở Minh Nguyệt đứng dậy, vỗ vỗ tóc con vương trên người:
“Đông Tuyết, chúng ta đến hậu hoa viên.”
Nói rồi, nàng nhấc chân đi về phía hậu hoa viên.
Đại tiểu thư, người, người đến đó làm gì?
Chờ nô tỳ...
Đông Tuyết vén vạt váy vội vã đuổi theo.
Từ khi tiểu thư tỉnh lại lần đó, nàng càng ngày càng không hiểu tiểu thư, luôn cảm thấy cử chỉ hành động của tiểu thư hiện tại đều khác xa so với trước đây.
Đôi mắt đẹp linh động kia, luôn khiến người ta không thể đoán được bước tiếp theo nàng đang nghĩ gì.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT