Ngắm nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang ngủ say như một hài nhi thuần khiết, Sở Thiên Phượng không kìm được đưa bàn tay lớn vuốt ve, trong mắt tràn đầy yêu thương.
Nếu lúc này có người khác ở đó, nhất định sẽ không tin họ là huynh muội, bởi cử chỉ dịu dàng đó, ánh mắt chăm chú đó, chỉ tình nhân mới có.
Ánh mắt Sở Thiên Phượng dừng lại ở mảng bớt đen lớn trên trán Minh Nguyệt.
Nếu không có mảng bớt này, Minh Nguyệt sẽ khuynh quốc khuynh thành đến nhường nào?
Trời xanh trêu ngươi, chỉ vì dung mạo này, Minh Nguyệt từ nhỏ đã chịu bao lời khinh miệt và ấm ức!
“Minh Nguyệt, ca sẽ mãi mãi yêu thương muội như vậy, sẽ không để bất kỳ ai làm tổn thương muội nữa!”
Lời này như một lời hứa với Minh Nguyệt, nhưng lại càng giống như một lời hứa với chính mình.
Một nụ hôn nhẹ nhàng rơi xuống vầng trán đen như mực.
Minh Nguyệt trong giấc ngủ dường như có chút bất mãn vì bị quấy rầy, nàng khẽ nhíu mày, trở mình, tìm một tư thế ngủ thoải mái hơn, rồi lại chìm vào giấc ngủ sâu.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT