Âm thanh trầm thấp dễ nghe không nhanh không chậm, ngữ khí tựa như đang tán gẫu rất đỗi bình thường, nhưng vừa thốt ra lại khiến không khí bốn phía lập tức chìm vào im lặng.
Thẩm Tuế Tuế theo bản năng ngẩng đầu nhìn về phía vị trí chủ tọa, nam nhân kia đang ngồi trên chiếc ghế gỗ hồng hoa lệ.
Dù cách một khoảng khá xa, nàng vẫn cảm giác được hắn cũng đang nhìn nàng, ánh mắt đen như mực sâu thẳm, tựa hồ giấu rất nhiều cảm xúc khó nói rõ.
So với hắn nhẹ nhàng thanh nhã như tiếng đàn bát huyền, cả căn phòng lúc này như vừa trải qua mùa đông lạnh giá, bỗng nhiên ấm áp như xuân về, khiến lòng người vừa kinh ngạc vừa e sợ.
Bữa tối hôm nay tuy không phải đại yến gì, nhưng chủ nhân là Tiêu Uẩn Đình, cho dù chỉ là một bàn trà thô cơm nhạt, người ngồi đây cũng phải ra sức tâng bốc, cười nói lấy lòng. Huống hồ mỗi người ở đây đều là trưởng bối tôn quý trong Tiêu phủ, nào tới lượt một nha đầu miệng còn hôi sữa như nàng được ngồi vào?
Không chỉ ngồi vào chưa đủ, Tiêu Uẩn Đình thế nhưng còn gọi nàng tới ngồi ngay bên cạnh hắn? Điều này quả thực làm trái lễ giáo, rối loạn quy củ.
Nhưng Tiêu Uẩn Đình đã mở lời, ngay cả lão quốc công còn im lặng, thì những người khác nào dám lên tiếng dị nghị.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play