Gió lớn nổi lên, thổi qua cành lá bên ngoài phát ra tiếng vang xào xạc, nhưng lúc này tim Thẩm Tuế Tuế đập thình thịch như nổi trống, hoàn toàn không để ý gì khác nữa.
Nàng cúi đầu, nhắm vào cổ tay Tiêu Uẩn Đình, cắn mạnh xuống.
Một ngụm cắn này, nàng đã dùng sức rất nhiều, tưởng sẽ để lại dấu răng rõ ràng, thậm chí có thể sẽ cắn đến bật máu.
Nàng biết rằng như thế sẽ rất đau đớn, nhưng bởi vì dược hiệu của trầm tức hương, Tiêu Uẩn Đình chắc chắn sẽ không tỉnh lại.
Nàng vẫn cắn chặt không buông, nhưng rõ ràng đang cắn hắn, chính nàng lại cảm thấy tim mình bỗng nhiên run lên, cả người xuất hiện một cảm giác mềm yếu, tê dại.
Trong bóng đêm tĩnh lặng, hơi ấm từ đầu lưỡi lan tràn đến khắp người, từng chút từng chút dường như muốn nhấn chìm cả trái tim nàng.
Tay hắn từng cầm đao giết người trong huyết vũ tinh phong, cũng từng trong sóng gió âm hiểm nhất mà nắm lấy quyền lực tuyệt đỉnh. Đôi tay ấy, chỉ cần khẽ động, cũng đủ sức bóp chết một mạng người; đôi tay từng dễ dàng bế nàng lên, giữ chặt nàng trong lòng ngực, khiến nàng không thể nào nhúc nhích…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT