Trong không khí yên tĩnh bị áp bức và dụ dỗ như vậy, Thẩm Tuế Tuế rốt cuộc không nhịn được bật lên tiếng nức nở nhỏ: “Tuế Tuế oan uổng mà!”
“Kia rõ ràng không phải là Tuế Tuế làm vỡ chén trà...”
Hai má nàng trắng nõn mềm mại, bởi vì cảm xúc kích động mà chóp mũi cũng hơi đỏ lên, thoạt nhìn đáng thương vô cùng.
“Nga? Không phải Tuế Tuế sao?”
Tiêu Uẩn Đình cố tình hỏi lại, trong ánh mắt là ý cười dịu dàng như gió xuân hòa tan tuyết lạnh, chỉ có đôi mắt kia là vẫn thâm trầm sâu thẳm, đen như mực, nóng rực khó dò, kín không một kẽ hở.
Hắn dường như vô cùng yêu thích bộ dáng yếu ớt tội nghiệp này của nàng, rõ ràng biết hành động của mình rất ti tiện nhưng lại không nhịn được muốn tiếp tục trêu đùa nàng thêm nữa.
Nghe hắn hỏi ngược lại như vậy, Thẩm Tuế Tuế càng thêm ngốc nghếch không biết phải làm sao, đôi mắt mở to ngấn lệ, khẽ nói: “Rõ ràng là… rõ ràng là…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT