Tống Uy Uy vẫn còn hoảng loạn dù đã chạy khỏi hiện trường hơn 15 phút. Cô ngồi phịch xuống ghế đá, tim vẫn đập thình thịch.

“Trời ơi… trời ơi… mình vừa hôn… một người lạ??!” – cô che mặt, hét trong đầu.

Và càng sốc hơn khi nhớ lại: anh ta… đẹp trai cực kỳ! Lạnh lùng kiểu quý ông ngôn tình, nhưng lại ngốc nghếch ngơ ngác khi bị hôn bất ngờ.

“Mà… mà chẳng phải mình đụng trúng ảnh sao? Sao tự nhiên mình lại hét ‘biến thái’ nhỉ…?” – Uy Uy lẩm bẩm.

“Không được! Mình phải cảnh báo mọi người! Biết đâu anh ta… là biến thái thật thì sao?!”

Uy Uy rút điện thoại, mở app Trường Ta Confessions, gõ lia lịa:

> “Cảnh báo! Chiều nay ở công viên X có một gã đàn ông lạ mặt, mặt đẹp mà tâm hồn không đẹp! Mình vừa bị người đó hôn bất ngờ! Mong mọi người cẩn thận nhé!!!”

 

Ấn đăng.

Tống Uy Uy gật gù tự hào: “Tụi con gái sẽ cảm ơn mình vì cảnh báo sớm.”

 

L---

Ở phía bên kia thành phố…

Trương Minh Long đang ngồi trong phòng làm việc, vẫn... sờ môi.

Quản gia gõ cửa, bước vào với vẻ mặt kỳ lạ:

– “Thiếu gia… có chuyện này... ngài nên xem.”

Ông đưa anh chiếc iPad.

Minh Long nhìn vào bài đăng trên Confessions. Gương mặt anh cứng đờ. Mắt dán chặt vào mấy dòng chữ có vẻ rất quen thuộc…

> “Mặt đẹp mà tâm hồn không đẹp…”

 

> “Bị hôn bất ngờ…”

Anh bật cười.

– “Mình bị dán mác... biến thái?”

Minh Long chống tay lên cằm, mỉm cười nửa miệng, giọng nhẹ nhàng:

– “Thú vị đấy. Lâu rồi mới gặp một người dám công khai bôi nhọ mình mà không sợ hậu quả.”

Anh đứng dậy, ánh mắt lóe lên vẻ hứng thú hiếm thấy:

– “Tra giúp tôi thông tin con bé đó. Tôi muốn… gặp lại em ấy.”

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play