Đường Diệc Ninh đẩy cửa bước vào, tay chân nhẹ nhàng, đứng giữa phòng xoay một vòng.
Phòng không lớn, chỉ chừng mười mấy mét vuông, có ban công, đồ đạc đều là đồ cũ của chủ nhà để lại từ trước, trên tường còn dán lớp giấy đã loang lổ, thật sự chẳng ra làm sao.
Giang Khắc không có nhiều đồ, phòng cũng không bừa bộn. Cô nhìn chiếc giường đơn, ga trải giường là màu xám pha cà phê, họa tiết ô vuông. Cô cúi xuống ấn thử tấm đệm — mỏng dính — trong lòng thầm nghĩ, không đau lưng sao? Mùa đông thì lạnh phải biết.
Ánh mắt cô lại chuyển sang bàn học. Ở đó đặt chiếc laptop của Giang Khắc, bên cạnh là một chồng sách và vở dày cộp, rải rác vài cây bút.
Cô còn thấy một chiếc kính! Gọng đen, mắt kính hình chữ nhật, nhìn là biết dùng đã lâu.
“Hửm?” Đường Diệc Ninh chưa từng thấy Giang Khắc đeo kính bao giờ, cảm thấy mới mẻ, cầm lên đeo thử, hoa cả mắt — à, thì ra Giang Khắc bị cận.
Cô đặt kính xuống, lật mấy quyển sách trên bàn. Toàn là tài liệu chuyên ngành máy tính, còn có vài cuốn toàn tiếng Anh. Cô nhớ mình từng khoe khoang biết tiếng Anh với Giang Khắc, giờ thấy mấy cuốn này lại như đọc thiên thư, mặt đỏ bừng bừng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT