Trong khu vườn của trang viên, chim sơn ca vẫn cất tiếng hót, khúc ca ấy giống hệt như bản nhạc từng vang lên ngày xưa, một khúc bi ai nhuốm đầy u sầu. Tựa như sự vĩnh hằng nơi cái chết.
Đêm nay đúng dịp trăng tròn. Hạ Trúc muốn tìm vài đóa cúc dại để kết thành vòng hoa, bởi hôm nay cũng chính là sinh nhật của họ. Y chỉ mong cánh cổng lần này sẽ mở đường đến một chốn bình thường.
Xin đừng là chốn kỳ quái nữa.
“Chào buổi tối, cậu là ai vậy?”
Giữa màn đêm đen đặc, sự xuất hiện đột ngột của Hạ Trúc không khiến người kia hoảng sợ, ngược lại, nàng bình thản cất lời chào. Khi ngẩng đầu, y mới nhận ra đó là nữ Chủ trang viên với nụ cười như hoa nở. Trong ký ức mơ hồ của y, đã từng thoáng thấy gương mặt ấy.
Bất giác, Hạ Trúc đem nàng ra so sánh với người mẹ quá cố. Quả thực thế gian có hai người giống nhau đến vậy, song nữ chủ nhân có phần hoạt bát hơn mẹ cậu ngày xưa.
Nơi này dường như là khu vườn của bà. Hạ Trúc muốn biến mất ngay lập tức, nhưng tiếc rằng cánh cổng chỉ có thể mở một lần và vẫn chưa tìm thấy hoa cúc dại.
“Không cần lo, nơi này không có ai khác đâu. Chủ trang viên hôm nay sẽ không trở về. Ta thích sự yên tĩnh.”
Hạ Trúc ngượng ngùng đứng lặng, lúc này mới nhận ra nàng đang ngồi trên xe lăn, tay cầm một quyển sách, hẳn là đang đọc dở. Ngượng ngùng, y bịa đại một câu: “Tôi là người mới đến, vô tình đi nhầm vào đây. Xin lỗi vì đã làm phiền phu nhân, tôi đi ngay.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT