Trời đã sáng, một chiếc xe hơi nhỏ từ trước cửa Phúc Nguyệt Ban chậm rãi lăn bánh.
Người lái xe là Tạ Trăn, Diệp Cáp ngồi ở ghế cạnh hắn còn Sử Quang Văn đang thoi thóp nằm ở ghế sau.
Trên đường phố còn chưa có bóng người, Tạ Trăn lái xe cũng không nhanh, thỉnh thoảng còn có thể phân tâm nhìn Diệp Cáp viết chữ vào vở.
“Vậy thì, tất cả mọi chuyện đều bắt nguồn từ khối hồ ngọc bội kia, nó muốn giúp Sử thiếu gia hoàn thành tâm nguyện, nên mới dùng linh hồn của mình để đổi lấy thân thể hồ ly?”
“Nhưng, tại sao khối hồ ngọc bội đó lại muốn giúp Sử thiếu gia đến vậy? Đơn thuần vì Sử thiếu gia là chủ nhân của nó sao?”
Tạ Trăn vẫn nhìn đường phía trước, đối mặt với câu hỏi của Diệp Cáp, hắn suy nghĩ một lát rồi trả lời: “Coi như vậy đi… Hoặc là, ta từng nghe người ta nói, phàm là vật có linh trí, tính cách của nó phần lớn sẽ bị ảnh hưởng bởi chủ nhân.”
“Khối hồ ngọc bội này có lẽ vừa đúng lúc khai mở linh trí vào thời điểm Sử Quang Văn và Hối Hương kia đang nồng thắm, từ khoảnh khắc đó liền dính vào tình niệm, cho nên luôn muốn dùng cách của mình để giúp Sử Quang Văn viên mãn đoạn tình cảm này.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play