________
“Long sư huynh đừng sợ, ta là Linh Tinh.” Sở Ngọa Vân nhẹ nhàng nói.
Long Tà mặt trắng bệch, thần sắc mơ hồ: “Sư… sư muội?”
Trong mắt Sở Ngọa Vân tràn đầy đau lòng: “Ta đến đưa huynh chút điểm tâm.”
Long Tà dần dần tỉnh táo, ngửi thấy mùi thơm thức ăn, bụng "ọc ọc’ kêu lên.
Sở Ngọa Vân bưng chén đĩa đặt trước mặt hắn, Long Tà liền ăn ngấu nghiến, vẻ mặt vừa lo lắng vừa hưng phấn, quai hàm nhai nhồm nhoàm, khiến Sở Ngọa Vân muốn trêu ghẹo vài câu, nhưng vẫn cố kìm lòng.
Cậu ngồi xổm xuống đất, tựa cằm lên đầu gối, nghiêng đầu nhìn hắn, nở một nụ cười dịu dàng.
Cười được chút lâu, cậu mới phát hiện chân hơi tê mỏi.
Mấy ngày qua, thương tích trên người Long Tà đã lành hẳn, không còn cần thuốc thang hay băng bó. Nhưng gò má hắn vẫn gầy gò, ánh mắt thiếu sức sống, quần áo vá chằng vá đụp, tóc tai rối bời không màng gội rửa, so với lúc lưu lạc nhân gian thì tồi tệ hơn nhiều. 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play