_________
“Sư tôn, đại điển bái sư sắp bắt đầu, nên xuất phát thôi.”
Một giọng nói nhẹ nhàng trong trẻo vang lên. Sở Quân khẽ nâng mí mắt, đập vào mắt là màn trướng trắng tinh trên đỉnh đầu, nghiêng đầu lại thấy bộ bàn ghế chạm hoa cổ xưa đứng yên lặng trong phòng, xung quanh đều được bài trí theo phong cách cổ đại thanh nhã, trầm tĩnh.
Cậu theo bản năng quét tay xuống cạnh gối — không thấy điện thoại, chỉ mò được một cái tẩu thuốc lạnh lẽo bằng ngọc, một đầu ống thuốc màu xanh nhạt đung đưa lắc lư.
Sở Quân nhắm mắt thật chặt, thầm niệm:
— Gặp chuyện thì ngủ một giấc, thiên lôi đánh xuống thù ngủ tiếp, lửa cháy đến chân mày cũng phải ngủ cho bằng được…
“Sư tôn?”
Người đang nói là một thiếu niên cao gầy, mặc áo trắng viền xanh theo lối cổ xưa, dung mạo đoan chính nho nhã, đang dùng ánh mắt ôn hòa nhìn cậu chăm chú.
Sở Quân không nhịn được trợn mắt nhìn hắn: "Cậu là ai?”
【 Người này chính là đại đệ tử dưới trướng Sở Ngọa Vân —— Kim Từ. 】
“Má ơi!”
Dù cho Sở Quân thần kinh có hơi vững, thì khi nghe thấy một giọng lạnh như băng vang lên trong đầu, vẫn bị dọa đến toát mồ hôi lạnh đầy người.
Ngay khi giọng nói ấy xuất hiện, khung cảnh trước mắt cũng lập tức yên tĩnh lại như thể đang đứng trước giao diện trò chơi.
【 Công ty chúng tôi chuyên cung cấp kịch bản cho người dùng, hiện vừa ra mắt dự án mới " Mời cầm bút viết tiếp”, dựa trên cốt truyện nguyên tác 《Long Ngạo Đạp Tiên》, ứng dụng công nghệ 3D toàn cảnh mới nhất, phát triển thành trò chơi nhập vai toàn diện. Người đọc có thể trực tiếp trải nghiệm hỉ nộ ái ố của nhân vật. Hệ thống cam kết phục vụ quý khách hết lòng. 】
Hệ thống? Trò chơi? Tiểu thuyết?
《Long Ngạo Đạp Tiên》!!!
Nhớ lại trước đó, Sở Quân đang trốn việc, mò mở một bộ truyện nam chủ đang nổi tiếng — 《Long Ngạo Đạp Tiên》.
Chính là cái bộ nổi danh như sấm rền, độ dài như sông dài vô tận ấy! Đăng tải liên tục suốt hai năm, tác giả mỗi ngày hai vạn chữ (thi thoảng ba vạn) đều đều xuất bản.
Điểm duy nhất khiến người ta khó chịu là — mở truyện ra liền bị đập vào mặt bởi giao diện đầy sắc màu và hình thiếu nữ đáng yêu, suýt chút nữa làm mù mắt chó của cậu.
Thật sự, trang web cũng không thể làm cho dễ nhìn chút sao? Nhìn sang trang wed bên cạnh xem, phong cách giản dị, thanh thoát, lạnh nhạt, mới đúng gu thẩm mỹ của một thẳng nam chính hiệu chứ.
Cậu chửi thầm một câu, nhưng vẫn hứng thú mà đọc tiếp.
Câu chuyện kể về nam chính Long Tà, giai đoạn đầu nhẫn nhục gánh vác, về sau trở mình báo thù. Nam thư tài hoa tuyệt thế, có thể tóm gọn trong bốn câu vè như sau:
Số mệnh gập ghềnh như Tây Du,
Ái tình rối rắm tựa Hồng Lâu,
Nhân vật đông đúc vượt cả Thủy Hử,
Mô tả chuẩn mực khụ khụ khụ khụ…
Đặc biệt bốn tiếng khụ, cực kỳ gây tò mò, mê hoặc, câu dẫn…
Con chuột nhẹ nhàng lướt, Sở Quân theo dõi nửa đời đầu đầy thê thảm của nam chính.
Long Tà sinh ra trong một gia đình nông dân, vừa ra đời đã là song đồng, người thân cho là điềm xấu nên độc ác vứt bỏ.
Nhưng may mắn nhân gian vẫn còn chân tình, đứa nhỏ Long Tà được một lão hòa thượng nhặt về, nuôi dưỡng và dạy dỗ.
Lão hòa thượng biết chút tiên pháp, khi Long Tà mười tuổi, hòa thượng dắt hắn bôn ba nhiều tháng, đến phái tu tiên Tiêu Dao Tông mong muốn hướng đạo.
Thật đáng thương, hòa thượng giữa đường vì mệt nhọc mà qua đời, Long Tà chôn cất ân nhân rồi một mình lên núi, cuối cùng bái nhập vào môn hạ tông sư Sở Ngọa Vân của Tiêu Dao Tông.
Long Tà chăm chỉ tu luyện, cần cù khổ cực. Nhưng sư tôn Sở Ngọa Vân, người ngoài kính mộ như núi cao, thật ra là kẻ giả nhân giả nghĩa, ngoài mặt đạo mạo bên trong lại thú tính, thường xuyên ngược đãi, châm chọc Long Tà.
Sở Ngọa Vân còn có một tiểu đồ đệ nữ xinh đẹp, tên Tống Linh Tinh, ngây thơ lương thiện, dung mạo tuyệt sắc, nhiều lần cứu giúp Long Tà, trở thành ánh sáng trong đời u tối của hắn.
Long Tà nhẫn nhịn, nhưng tai họa vẫn tới. Một ngày nọ, Sở Ngọa Vân nổi sắc tâm, định cưỡng ép Long Tà làm lô đỉnh…
…Lô đỉnh…
Sở Quân: Tàu điện ngầm, ông già, điện thoại di động.jpg
Thì ra, Sở Ngọa Vân sớm đã phát hiện Long Tà là hậu duệ Long tộc tà ác, nên mới coi hắn như súc vật, thu làm đồ đệ cũng chỉ để dùng thân thể hắn song tu!
Sở Quân: Tôi…khụ khụ… không phải theo kiểu này khụ khụ!
Cậu đang vừa nhìn chằm chằm điện thoại vừa đi giữa đường, không hề hay biết đã bước ra giữa đường cái. Một tiếng còi xe đòi mạng gào thét, một cơn choáng đầu hoa mắt đánh úp tới, thời không như mất đi ý nghĩa, không còn phân biệt nổi năm tháng nào. Giây kế tiếp, cậu đã tỉnh lại, trước mặt là khung thoại tối giản phong cách game.
NPC người qua đường giữ yên lặng, Sở Quân vẫn còn ngồi trên giường, ôm gối, khổ sở ôm lấy đầu.
Hệ thống nhắc nhở:
【Ngài đã tiến vào kịch bản 《Long Ngạo Đạp Tiên》, vai chính của truyện: Thiếu chủ Long tộc Long Tà. Nhân vật bị trói định: Thái thượng trưởng lão Tiêu Dao Tông - Sở Ngọa Vân, còn được gọi là Thánh Hư Tử. Nhiệm vụ chính: Trốn chạy dưới sự truy sát của vai chính Long Tà……】
Sở Quân không buồn nghe, chỉ ôm đầu hét lên một câu quốc túy:
"Tôi có một câu ‘con mẹ nó’ không biết nên nói bao nhiêu lần?”
【10086 lần.】
Sở Quân: “?”
【Nhiệm vụ chính của ngài là —— chạy thoát khỏi vai chính Long Tà truy sát 10086 lần.】
Sở Quân: Vãi! Sếp trả cho mi bao nhiêu phí quảng cáo, tôi trả gấp ba!
Hệ thống: 【 Ký chủ hiểu lầm rồi, hạng mục này do “Xưởng thuộc da Giang Nam” tài trợ độc quyền.】
Sở Quân lập tức sinh nghi: “Hoàng Hạc lại dẫn em vợ về quê khởi nghiệp à?”
Hệ thống: 【……】
“Xuyên rồi phải không? Chuyện này ta rành lắm. Vai chính được hào quang bao phủ, tu tiên giới đánh pháo hôi, đạp vai ác, tay trái thiên tài địa bảo, tay phải ôm 3000 mỹ nữ, bước lên đỉnh cao nhân sinh, một chữ: Sướng! … Nhưng đó là vai chính! Còn cái thân thể mỡ màng sống trong nhung lụa này, vừa nhìn đã biết không phải vai chính! Ngươi nói ta xuyên thành ai? NGƯƠI NÓI TA XUYÊN THÀNH AI?!”
Hệ thống: 【Ngài xuyên thành —— Thái thượng trưởng lão Tiêu Dao Tông, hiệu xưng Thánh Hư Tử —— Sở Ngọa Vân. Hiện tại đang tiến hành cấy ký ức nhân vật, xin kiểm tra tiếp nhận.】
“Tạo nghiệt a a a a a a a a a a a!!!” Sở Quân gào xong thì ngất xỉu.
Sở Quân ngửa mặt lên trời ai thán, đôi mắt biến trắng như tang thi, ký ức hỗn loạn như chiến loạn tràn vào đầu óc, quá trình tiếp nhận ký ức hoàn tất. Vài giây sau, cảnh vật xung quanh bắt đầu chuyển động, biến đổi.
“Sư tôn ngài sao vậy? Lại tái phát bệnh cũ à?” Hình ảnh trò chơi tiếp tục vận hành, NPC đồ đệ của hắn mở miệng, trong mắt tràn đầy lo lắng chân thành.
“Cảm ơn quan tâm nha…” Sở Quân không kêu gào, cũng không gọi cái tên nổi danh “Sở Ngọa Vân” của cái thân xác phúc hậu này, chỉ cầm lấy cái tẩu thuốc trên tay, ngậm vào miệng, đầy đau khổ mà vô sư tự thông xoạch một phát.
“Vậy là tốt rồi, mau đi thôi, không thì chưởng môn sư bá lại trách phạt. Để đệ tử hầu hạ sư tôn thay y phục.”
“Thay đồ? Đi đâu chứ?”
"Đại điển bái sư ạ.”
Bất luận Sở Ngọa Vân quên mất bao nhiêu chuyện, tiểu bảo mẫu Kim Từ vẫn luôn mỉm cười trả lời.
“À.”
Ký ức truyện hiện về — hôm nay chính là đại điển bái sư ba năm một lần của Tiêu Dao Tông, cũng là ngày nam chính Long Tà chính thức bái nhập môn hạ của Sở Ngọa Vân.