_______
Nghe cậu nói vậy, Nhạc Di Quân mặt mày phong sương cũng dần hiện lên vẻ bối rối, một tay chắp sau lưng, từng bước tiến đến trước mặt Sở Ngọa Vân, từ trên cao nhìn xuống cậu, ánh mắt vừa uy nghiêm lại vừa khó xử.
Lão đạo tặc lưỡi: “Ý tứ của Thánh Hư Tử là, thừa nhận ngươi chính là chủ mưu sau lưng?”
“Ta nào có nói vậy? Long Tà là đệ tử của ta, vì việc này mà đến, chỉ có một câu muốn nhắn gửi Thục Huyễn chân nhân.”
“Nói cái gì?” Nhạc Di Quân và Thanh Hư lão đạo đồng thanh hỏi.
“Ta muốn mời Thục Huyễn tiên tử sáng nay ghé thăm đảo Sương Mù của ta. Phía Đông đảo tiêu điều ít vật, chẳng có gì đặc sắc, nhưng phía Tây Nam lại có một tiểu đảo khác, quanh năm ấm áp như xuân, hoa cỏ đua chen, xanh tươi như họa. Vào giờ Thìn canh ba, khi mặt trời vừa ló rạng, ánh bình minh chiếu rọi lên tiểu đảo đẹp đẽ vô ngần. Đêm qua ta chợt nhớ hai ngày trước đã lỡ hẹn với Thục Huyễn sư muội, muốn tạ lỗi một phen, bèn sai đệ tử xuất phát vào giờ Dần để đến Ngự Linh Điện mời. Không may thay, tiên tử đột nhiên trúng độc, hắn lại bị coi là kẻ hạ độc. Đây là lỗi của ta, người làm sư phụ. Đêm qua ta phái hắn đi gấp, lại quên không thông báo cho quân canh giữ Ngự Linh Điện.”
“Sư đệ có tấm lòng này, bổn tọa thật là vui mừng thay.” Nhạc Di Quân nói. Sở Ngọa Vân nói vậy, vừa giúp hắn che đậy nguyên do thật sự khiến Long Tà xuất hiện ở Ngự Linh Điện, lại vừa có ý lấy lòng khách quý của Thanh Hư phái, Nhạc Di Quân đương nhiên rất đắc ý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT