______
Sở Ngọa Vân thầm nghĩ: Quả nhiên là hắn!
Tên kia trong bộ cà sa trắng, vẻ ngoài trông hiền lành thật thà, nhưng trong mắt cậu chỉ là trò giả mù sa mưa đầy sơ hở. Tuy hắn cố gắng che giấu, nhưng diễn xuất quá kém, khiến Sở Ngọa Vân chỉ liếc qua đã nhìn thấu, không chút lưu tình mà vạch trần. Tiếc là lúc đó bệnh cũ tái phát khiến cậu ngất đi, để tên kia chuồn mất.
“Tiên sư! Đừng làm bậy nữa, dân trấn chúng ta sắp không yên rồi a!” Lưu trấn trưởng kéo râu đến mức rụng cả vài sợi, vừa run vừa kêu.
“Sao nữa?” Sở Ngọa Vân cau mày hỏi.
“Chuyện là…” Lưu trấn trưởng mặt mày già nua nhăn nheo, trông vô cùng đáng thương, chỉ sau một đêm như thể già thêm mấy tuổi. Sở Ngọa Vân nhìn mà có phần chua xót, đành thở dài: “Ngài muốn kể khổ thì cứ nói, nhưng nếu không có chuyện yêu ma, thì đừng phiền đến ta.”
Lưu trấn trưởng môi run rẩy, tay cũng run, lắp bắp mãi vẫn không nói nổi, cuối cùng bất đắc dĩ thở dài: "Mời tiên sư cùng ta đến xem tận mắt thì hơn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT