Giang Tuần trở về Trường An, Biết Nghi liền thường xuyên tiến cung, cùng Nhược Vi trò chuyện.
Nhược Vi mãi đến tháng tám mới rời khỏi Thanh Thẳm cung. Hạ trời đã gần cuối, quá ngọ rồi, liền khó lòng nghe được tiếng ve kêu nữa. Dưới ánh nắng nhạt nhòa mà lưa thưa, Biết Nghi dắt theo tiểu nữ nhi hai tuổi đi vào Vị Ương cung. Nhược Vi vừa trông thấy Hâm Nhi, liền đưa tay muốn ôm lấy.
Hâm Nhi vốn là đứa trẻ không sợ người lạ, ai ôm cũng không khóc nháo, cho nên tùy ý để Nhược Vi bế lên, chỉ chuyên chú cắn ngón tay út của mình.
Nhược Vi xoa xoa đầu nhỏ của Hâm Nhi, lại sờ tay chân nàng, cảm giác mới lạ không thôi. Biết Nghi thấy vậy, liền bật cười:
“Nương nương sao lại như lần đầu trông thấy Hâm Nhi vậy.”
Nhược Vi hôn nhẹ lên má Hâm Nhi, nói:
“Dù có nhìn bao nhiêu lần, ta vẫn như lần đầu nhìn thấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT