Hoàng đế hôn mê đến ngày thứ năm.
Gần giờ Hợi, Diên Anh điện như cũ người người chen chúc, trùng trùng điệp điệp. Hoàng đế sắc mặt xanh xao trắng bệch, vẫn nằm bất động trên long sàng, hơi thở mong manh đứt quãng là dấu hiệu duy nhất chứng tỏ hắn còn sống.
Thái y quỳ nơi bệ long, sắc mặt tiều tụy mỏi mệt, cúi đầu khẽ nói với Thái tử: “Điện hạ… thần vô năng. Kế tiếp mọi sự, đều phải trông cậy vào bệ hạ.”
Thái tử nhẹ giọng ứng đáp. Trong điện ánh nến lay lắt, vắng lặng như tờ, không ai dám mở miệng. Chỉ có thể nghe thấy từng tiếng hô hấp của hoàng đế càng lúc càng nặng nề, khô khốc.
Triệu Úc Nghi nín thở nhìn phụ hoàng, nhất thời không phân rõ trong lòng mình là cảm xúc gì. Rốt cuộc, mí mắt hoàng đế khẽ động. Triệu Úc Nghi lập tức tiến lên vài bước, chỉ thấy bàn tay hoàng đế từ trong chăn trượt xuống, nhẹ nhàng nắm lấy tay hắn.
Hắn nghẹn thở, kế đó ngay trong khoảnh khắc ấy, hoàng đế chậm rãi hé mắt.
Hoàng đế yếu ớt gọi: “Nhị Lang…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT