Cô ta cắn môi, trong lòng cực kỳ không muốn nhưng vẫn phải cố nén cơn giận. Chẳng biết qua bao lâu, cuối cùng cô ta cũng tỉnh táo lại.
Cô ta không thể không có Từ gia, vì cuộc sống tốt đẹp của cô ta với Chu Ngạn Văn sau này, vì Từ gia ngày sau chỉ có thể ngước nhìn cô ta…
“Hiểu Lạc, xin lỗi cô, tôi không nên nói xấu cô, là tôi chưa làm rõ tình huống, mong cô tha thứ cho tôi.”
Từ Chí Cương cũng móc 600 đồng trong túi ra: “Hiểu Lạc, 100 đồng này là cha bồi thường thay Nhã Thu, 500 đồng còn lại là cha mẹ cho con.”
“Con xem, con với Nhã Thu kết hôn cùng một ngày, cha mẹ không thể tới tham gia hôn lễ của con được, số tiền này coi như của hồi môn cha mẹ thêm cho con, mong con đừng ghét bỏ.
Phương Hiểu Lạc nhìn chằm chằm 600 đồng tiền kia, trực tiếp nhận lấy: “Cảm ơn.”
Có tiền lại không nhận? Đó không phải tính cách của cô! Có tiền mà không kiếm đúng là ngu ngốc!
Ngụy Diên ở bên cạnh võ tay: “Lão Từ, ông khá đấy. Vậy được rồi, nếu chuyện đã được giải quyết xong, tôi đưa ân nhân của tôi về nhà trước đây.”
Từ Chí Cương làm vậy là đang cố ý nịnh nọt Ngụy Diên, nếu không, có đánh chết ông ta ông ta cũng sẽ không cho Phương Hiểu Lạc một đồng nào.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT