Nghe thấy đám Trần Lệ Cầm đến, mấy đứa nhỏ đều chạy ra vây quanh Phương Hiểu Lạc, ngay cả Trịnh Lan Hoa cũng đi ra, sợ có người bắt nạt con dâu mình.
Ba người Trần Lệ Cầm nhìn nhau, cuối cùng vẫn là Trần Lệ Cầm lên tiếng hỏi: “Hiểu Lạc, chúng tôi chỉ muốn hỏi một chút, vì sao ba chúng tôi lại không được nhận, có phải có lý do gì không?”
Sáng sớm, bọn Trần Lệ Cầm muốn đến tìm Phương Hiểu Lạc để hỏi cho ra nhẽ, sau đó bị bọn Thẩm Hải Bình chọc tức bỏ đi, rất nhiều người trong khu tập thể đều nghe nói.
Giữa trưa bọn họ vừa đến, hàng xóm láng giềng đều xúm lại xem náo nhiệt.
“Lý do à, đúng là có đấy.” Phương Hiểu Lạc nghiêng người, đổi tư thế một chút, Thẩm Hải Phong lập tức đưa một cái gối ôm qua, cô thoải mái nheo mắt lại, giống như một chú mèo con đang hài lòng, nhìn đám Trần Lệ Cầm sốt ruột.
Mãi một lúc sau mới nghe thấy Phương Hiểu Lạc tiếp tục nói: “Năm ngoái, lúc tôi mở tiệm mì tuyển người, có một số người ở sau lưng nói xấu, nói thế nào nhỉ, để tôi nhớ lại xem nào.”
“Nói tôi mở tiệm mì là để khoe khoang, nói tôi không trả lương, nói ai đến tiệm của tôi làm, tôi sẽ ngược đãi người đó. Còn có, nói cái gì mà, ai làm việc cho tôi cũng là vì muốn nịnh bợ. Nói ai ở tiệm của tôi cũng không làm được lâu, đến lúc đó chắc chắn sẽ bị tôi bắt nạt rồi đuổi đi. Nói tiệm của tôi không kiếm ra tiền, rồi sẽ có lúc tôi phải đóng cửa...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play