Thẩm Hải Bình gật đầu rất nghiêm túc: “Thím nói đúng nhưng không sao, ít nhất bây giờ xem ra, một trăm điểm nhìn vẫn đẹp mắt hơn sáu mươi điểm. Chuyện sau này thì chúng ta cũng không biết, ai cũng không có cách nào đi đến tương lai để xem trước được. Về phần có thi đại học hay không, cũng không sao cả, mẹ cháu nói mẹ sẽ nuôi cháu.”
“À, thím, Thạch Vĩ Chí nhà thím bây giờ chỉ thi đạt điểm chuẩn cũng không sao. Thím là người tốt, lại cái gì cũng lo lắng cho Thạch Vĩ Chí, thím cũng có thể nuôi nó cả đời. Như vậy xem ra chúng ta đều không khác nhau lắm, thím cũng rất tuyệt vời.”
Phương Kiệt phát hiện cậu không thể tiếp tục ở lại nữa.
Cái miệng này của Thẩm Hải Bình bình thường đúng là không cần dùng đến.
Đứa nhỏ bảy tuổi, sức chiến đấu vô địch.
Trần Lệ Cầm tức giận, ngực phập phồng lên xuống.
Từ khi nào cô ta lại không thể nói lại một đứa trẻ như vậy?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play