“Không có.” Thẩm Hải Phong vội vàng phủ nhận: “Chỉ là chuyện chocolate lúc trưa, cháu đã biết rõ đầu đuôi rồi, cháu muốn xin lỗi dì.”
Phương Hiểu Lạc nhìn đứa bé ngượng ngùng xoắn xuýt trước mặt, không thể không nói, có đôi khi, trông thằng bé giống hệt Trịnh Lan Hoa.
Cô hỏi: “Lúc nãy khi ăn cơm cháu cứ nhìn dì, thì ra là vì chuyện này?”
“Vâng.” Thẩm Hải Phong gật đầu, giọng nhỏ như muỗi kêu.
Phương Hiểu Lạc lại hỏi: “Nói vậy, suốt từ trưa tới giờ cháu vẫn ở trong trạng thái này?”
Thẩm Hải Phong cúi đầu, không lên tiếng.
Phương Hiểu Lạc chỉ nhìn dáng vẻ của thằng bé cũng đủ biết, Thẩm Hải Phong đang áy náy vì việc bản thân mất tập trung trong giờ học.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play