Buổi trưa bận rộn một phen, buổi chiều lại chờ trong phòng y tế hơn 3 giờ đồng hồ, lúc đó cô còn không có cảm giác gì, nhưng sau khi về nhà cô lại cảm thấy mệt mỏi vô cùng.
Cô xuống giường mở cửa ra, bên ngoài rất yên tĩnh.
Theo lý, vào giờ này, hẳn Trịnh Lan Hoa phải nấu xong mấy món thảm họa của bà rồi, nhưng sao hôm nay lại không có mùi gì hết?
Nghe được tiếng mở cửa, Thẩm Kim Hạ là người đầu tiên chạy ra: “Chị, chị đã dậy rồi ư.”
Phương Hiểu Lạc ngồi xổm xuống ôm lấy cô bé: “Ừm, chị dậy rồi.”
“Chị, vậy chúng ta đi ăn cơm thôi.” Thẩm Kim Hạ vươn bàn tay nhỏ nhắn ra kéo tay Phương Hiểu Lạc, dẫn cô đi về phía nhà ăn.
Ăn cơm?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play